[TTC Survival Game] Sự kiện tháng tư máu lửa của TTC!

1121315171843

Comments

  • StupidDonutStupidDonut Posts: 1,196Registered
    Netro wrote:
    mr.rpg.700 wrote:

    chuẩn bị sẵn dầu hết chưa, tối anh em mình hành sự gangbang Shouko  :shy:

    anh ko phải loại đó. Nếu muốn thì bước qua xác anh đã.

    cong mẹ rồi  :<
  • Hari Bé ThưHari Bé Thư Posts: 926Registered
    Tưởng tượng tiếp anh Hungotaku chạy vào phòng thay đồ nữ định giết Hari , Gọi chú gấu Pedo Mimi của mình ra đè chết hungotaku ---- Ta thành boss lun rùi :__
  • HydraHydra Posts: 1,004Moderators
    Mấy bác ngừng spam đê. :v. Lo nghĩ kế hoạch mai hành động đê. 22 trang rồi
  • CryingWOLFCryingWOLF Posts: 1,766Registered
    mr.rpg.700 wrote:
    Netro wrote:

    anh ko phải loại đó. Nếu muốn thì bước qua xác anh đã.

    cong mẹ rồi  :<

    no. I'm gentleman.
  • hactieuho789hactieuho789 Posts: 96Registered
    :D thánh hùng hổ báo hơn cả thằng hổ
  • HydraHydra Posts: 1,004Moderators
    :D  thánh hùng hổ báo hơn cả thằng hổ

    Phải hổ báo cho tụi nó sợ :3
  • StupidDonutStupidDonut Posts: 1,196Registered
    hungotaku wrote:
    :D  thánh hùng hổ báo hơn cả thằng hổ

    Phải hổ báo cho tụi nó sợ :3

    chả ai sợ đâu  :angel:
  • IchiharaShoukoIchiharaShouko Posts: 840Registered
    mr.rpg.700 wrote:
    Netro wrote:

    up to you,my queen

    chuẩn bị sẵn dầu hết chưa, tối anh em mình hành sự gangbang Shouko  :shy:

    :v yeyay :3
  • IchiharaShoukoIchiharaShouko Posts: 840Registered
    :> Tuôi...thành phần là Loli nhưng là Lolicon, Shotacon :>
    Team tuôi là thiếm Netro, Mr RPG nhé :> Hung Otaku đi 1 mình solo à
  • hactieuho789hactieuho789 Posts: 96Registered
    :3 sự thật là ngán nhất ông netro, ở cái phòng có hẳn thuốc độc, đề nghị sửa lại là thuốc sổ cho nó đỡ thốn
  • IchiharaShoukoIchiharaShouko Posts: 840Registered
    :3 sự thật là ngán nhất ông netro, ở cái phòng có hẳn thuốc độc, đề nghị sửa lại là thuốc sổ cho nó đỡ thốn

    <(") Thốn thế thì R.I.P nhanh hơn bác ạ...
    Quan trọng là mấy nơi khác kìa =]]z
  • TkTsTkTs Posts: 482Registered
    hóng log của ông Netro là:
    -Sáng: ở lại phòng y tế và khóa cửa lại
    _Tìm thuốc độc và all in :)) :)) :))
  • IchiharaShoukoIchiharaShouko Posts: 840Registered
    TkTs wrote:
    hóng  log của ông Netro là:
    -Sáng: ở lại phòng y tế và khóa  cửa lại
    _Tìm thuốc độc và all in :)) :)) :))

    đạch :rolleyes:
  • YuuYuu Posts: 1,160Registered
    Bình tỉnh nào mọi người!!!

    Do giới hạn số ký tự nên mình sẽ viết luôn phần mở đầu ở đây nha!  :P :P :P

    P.s: Hari k hiểu là do không đọc kỹ, đó là lỗi của Hari vì những người khác đều đã nắm bắt được rất rõ nội dung của sự kiện này.

    P.s2: TTC SURVIVAL GAME CHÍNH THỨC BẮT ĐẦU!!! MỌI NGƯỜI GỬI TIN NHẮN RIÊNG CHO MÌNH TRƯỚC THỨ 3 NHA!!!

    Còn giờ thì là phần mở đầu:
    Khói bốc lên mù mịt ở khắp mọi nơi, tiếng kèn xe đua nhau réo lên một cách inh ỏi khắp cả một vùng trời. Thế nhưng đó lại không phải là do một vụ hỏa hoạn đang diễn ra tại một nơi nào đó mà là bởi vì—

    Ngày tàn của nhân loại đã đến!

    Và trường học TTC -ngôi trường duy nhất tại thung lũng Rạng Đông này, cũng đang phải gánh chịu những đợt tấn công dồn dập từ "chúng". 

    Thế nhưng... 

    "Chúng" là ai?

    Không một ai có thể giải đáp được câu hỏi này, họ chỉ đơn giản biết rằng bọn chúng cứ thế tràn vào thung lũng với số lượng ngày càng tăng. Chúng là những xác chết nhưng lại không hề chết, mặc dù phần lý trí và toàn bộ ký ức đã không còn nhưng phần cơ thể và bản năng của chúng vẫn còn hoạt động một cách vô thức.

    Cơ thể chúng bốc mùi hôi thối và toát ra một luồng không khí ớn lạnh, chúng bước đi một cách khập khểnh và liên tục phát ra những âm thanh gầm gừ không hồi dứt. Tất cả bọn chúng đều hành động theo một bản năng duy nhất, đó là tìm đến nơi đông người rồi… CHIẾM HỮU SINH MỆNH CỦA NHỮNG VẬT SỐNG! 

    Chúng tấn công bất cứ ai mà chúng tìm thấy, chúng cắn, chúng cào xé khiến cho nạn nhân của chúng phải chết một cách đau đớn và tuyệt vọng. 

    Nhưng mọi chuyện lại không chỉ dừng lại ở đó… 

    Vì sau khi đã chết, tất cả nạn nhân của chúng đều ngay lập tức quay trở lại và trở thành một trong số chúng.

    Hàng trăm học sinh đã chết đi và quay trở lại, đa số trong đó đều là những nạn nhân xấu số của chúng –bọn xác sống, nhưng cũng có một số người đã từ bỏ hy vọng sống và tự kết liễu cuộc đời của chính mình…

    Liệu đây thật sự là hồi kết của nhân loại?

    Không hề—

    Đó là bởi vì vẫn còn một vài người can đảm dám đứng lên để tự mình đấu tranh và giành lấy sự sống! 

    [align=center]—Tại lớp chuyên A—[/align]

    “Cái quái gì thế này… Chúng là có thật sao!!? Nhìn đi kìa mọi người, là chúng đó! Bọn WALKER!!! Thật tuyệt vời!”

    Một giọng nam vang lên một cách háo hức,

    Đó chính là Kaytis –một du học sinh đến từ Mỹ, cậu không cảm thấy sợ hãi khi nhìn thấy bọn xác sống. Mà ngược lại, cậu cảm thấy phấn khởi và kích thích hơn bao giờ hết. Bởi vì cuối cùng thì ước mơ của cậu –một fan cuồng của bộ truyện tranh “The Walking Dead”, đã trở thành hiện thực. Thế giới này cuối cùng cũng bị bao phủ bởi hàng vạn con xác sống vô hồn.

    “Rồi, rồi— Bớt lại đi nào, cậu bạn cuồng xác chết kia! Nói lớn quá thì chúng sẽ kéo nhau tới đơn hơn nữa đấy!”

    Một giọng nam khác cất lên, chất giọng rất chửng chạc và điềm tĩnh.

    Đó là RPG, một thiên tài với học lực luôn đứng hàng đầu và ngoài ra thì cũng rất có năng khiếu về võ thuật –cậu ta hiện tại đang là hội tưởng của CLB nghiên cứu võ thuật thế giới. RPG có một tố chất rất khác người, cậu hoàn toàn không bị những con xác sống làm hoảng loạn mà vẫn giữ được cho bản thân thật bình tĩnh để có được những suy luận và ý tưởng tốt nhất. 

    “Thôi nào~ Dù gì thì cuối cùng giấc mơ của cậu ấy cũng đã trở thành sự thật, cứ để cậu ta hò reo một chút nữa cũng có sao đâu~”

    Lại là một giọng nam khác, lần này thì đó là một chất giọng rất vô tư và thong thả.

    Đó chính là Bướm, cậu ta trở thành chàng trai quyến rũ nhất ngôi trường TTC không chỉ do ngoại hình và cách ăn mặc hợp thời trang, mà còn nhờ vào khiếu ăn nói và khả năng nắm bắt được suy nghĩ của đối phương. Bướm vốn là con một của một vị đại tướng trong quân đội nên từ nhỏ cậu ta đã được dạy bảo rất kỹ càng và thậm chí còn được huấn luyện cả về võ thuật và cách sử dụng vũ khí. Ngoài ra nữa thì tài năng mưu lược và khả năng lãnh đạo của Bướm cũng không thể nào xem thường được!

    Bật mình ra khỏi vị trí đang ngồi để biểu lộ thái độ bất đồng, RPG liếc nhìn Bướm và gằn giọng:

    “Nếu bọn chúng kéo tới thì cậu tính làm sao hả!?”

    Trước câu chất vấn của RPG, Bướm vẫn không hề thay đổi thái độ mà ngay lập tức đáp lại một cách chậm rãi,

    “Fufufu— Đơn giản thôi~ Lúc đó tôi chỉ cần GIẾT HẾT bọn chúng là xong chứ gì~”

    “Ồ! Bướm thật ngầu quá đi! Tôi cũng muốn thử giết bọn chúng nữa!!” –Kaytis cũng bắt đầu hưởng ứng theo Bướm với một vẻ mặt cún con,

    “Chậc! Kệ các cậu vậy, đối với tôi thì không thành vấn đề… Nhưng nếu mấy cậu có lỡ bị chúng cắn trúng thì đừng trách vì sao tôi vô tình nhé!”

    “A~ Thật là lạnh lùng làm sao~”

    Mặc cho mọi chuyện đang ngày càng trở nên tồi tệ hơn, nhưng có vẻ như cuộc nói chuyện huyên náo của bọn họ vẫn chưa dừng lại ở đó. 

    Và nó thật sự đã khiến cho một người còn lại trong căn phòng này cảm thấy thật bối rối.

    M-Mấy... Mấy đứa này làm sao có thể bình tĩnh được như thế chứ!? Nhất là khi đang ở trong tình huống này… Ah~!!! Mình muốn sớm được gặp Kei yêu dấu của mình quá đi… Hỵ vọng rằng em ấy vẫn không sao— Mà không, nhất định là em ấy sẽ bình an thôi. Vì Kei RẤT MẠNH! Nhưng trước đó thì...

    “Hê— Vậy thì sao cậu bạn Bướm đây không đâm đầu ra ngoài cửa sổ rồi làm thịt hết bọn chúng đi nhỉ? Dù sao thì đây cũng chỉ là lầu 2 thôi mà!”

    “Ế~ Nhảy thì chết thật đó~ Sao quý-ngài-thiên-tài đây không làm điều đó đi nhỉ?”

    “Nè nè nè, tớ mở cửa ra được không???”

    Nữ giáo viên với vẻ bề ngoài có thể quyến rũ bất cứ gã đàn ông nào thở dài một cách tuyệt vọng—

    .........Trước mắt thì mình phải tìm cách để sống sót đã… 

    [align=center]—Tại lớp chuyên B—[/align]

    “CCCCCCHẾT ĐI THẰNG KHỐN!!!” —*Rầm*

    Một đòn đánh mạnh như búa tạ lao thẳng xuống đầu một con xác sống tội nghiệp, khiến cho phần đầu của nó như bị nổ banh ra và nó ngay lập tức ngã xuống bất động. 

    Một cậu học sinh to con với chiều cao 1m8 liên tục đập bể đầu hơn chục con xác sống, trông cậu lúc này không khác gì một gã thợ săn dày dặn kinh nghiệm đang tung hoành trên một bãi săn quen thuộc. Xung quanh cậu là hàng chục cái xác mặc động phục khác –những người đã từng là bạn học của cậu, điều này thể hiện rõ ràng cái tính cách điên cuồng nhưng lại rất quyết đoán của cậu.

    Cậu không để cho những tình cảm cá nhân lấn át lý trí, cậu sẵn sàng vung cây gậy bóng chày có gắn đinh của mình vào thẳng đầu của kẻ thù và kết liễu nó chỉ bằng một đòn duy nhất. 

    Những thớ cơ bắp cuồn cuộn thoắt ẩn thoắt hiện đằng sau lớp áo sơ mi trắng mỗi khi cậu vung chày lên có thể khiến cho bất kỳ ai nhìn vào cũng có thể hiểu được rằng, kẻ thù của cậu đã gặp phải một kẻ khó chơi! 

    Được mệnh danh là tử thần điên cuồng của TTC, cái tên Hạc Tiểu Hổ không còn là gì xa lạ trong giới du côn học đường.

    Thế nhưng—

    “Gyahhhh!!!” —*Ầm**Ầm* 

    Có một kẻ khác còn vượt trội hơn cả Hổ, một kẻ đã thống nhất toàn bộ giới du côn học đường lại bằng sức mạnh khủng khiếp và cái tư chất thu hút kẻ khác đi theo của một vị thủ lĩnh. Gã ta được mệnh danh là người đàn ông trong số những người đàn ông, là người mà biết bao nhiêu gã côn đồ phải run sợ mỗi khi nhắc đến tên—
     
    Hùng Otaku!

    Hắn ta dễ dàng nhấc bổng hai con xác sống lên chỉ bằng hai bàn tay trần và ngay lập tức tung đòn kết liễu trước khi chúng kịp phản ứng lại. Những cặp xác sống xấu số liên tục bị hắn ta vặn cỗ và đập nát đầu một cách không thương tiếc. Toàn thân hắn như được nhuộm đỏ bởi màu máu của kẻ thù.

    Hai gã quái vật liên tục càn quét mà không hề có dấu hiệu kiệt sức, sau một lúc thì họ lại lùi lại gần nhau và lưng kề sát lưng:

    “Thế nào hả Hạc? Chú mày làm gỏi được mấy con rồi? Tao 13 con rồi này! Gyahaha!!!”

    “Chó thật! Vậy là tao thua mất 2 con rồi…”

    Chỉ cần nhìn vào cái cảnh đó thôi cũng đủ khiến cho một kẻ thứ 3 phải rung động hẳn lên, một cậu học sinh với vẻ bề ngoài yếu đuối đang đứng nhìn chăm chú về phía hai gã kia với một cặp mắt đầy đố kị.

    Cậu nhớ về một cái ngày huyền thoại vào 2 năm trước, đó chính là một trận đánh máu lửa giữa Hùng Otaku và Hạc Tiểu Hổ với nhau. Tuy Hổ có phần vượt trội hơn về sức mạnh nhưng cuối cùng thì người chiến thắng lại là Hùng, và rồi kể từ đó thì họ luôn đi với nhau như hình với bóng mỗi khi đến trường. Trong giới du côn học đường thì họ được biết đến với cái tên “Cặp đôi khủng bố!”.

    Vừa nhìn họ mà cậu tự cảm thấy tủi thân làm sao, cậu biết rằng bản thân cậu sẽ không bao giờ có thể được như họ.

    Hào nhoáng và hùng hổ không phải là thứ để miêu tả cậu, mà nếu như muốn nói cho chính xác thì cậu dường như còn chẳng có cơ may gì để có thể sống sót trong cái thế giới đã này chết này. Cơ thể cậu yếu đuối một cách đáng thương, tay chân cậu có thể lộ rõ ra cả xương xẩu và hầu như cậu còn chẳng có một chút mỡ thừa nào.

    Tên của cậu là Viker,

    Nếu có trong tay một cái dùi cui điện thì cậu là bất bại, thế nhưng hiện tại thì cậu lại không có nó trong tay. Sở trường của cậu là lén lút và mưu mẹo, cậu có thể đóng giả như một kẻ thảm hại để chờ cho đối thủ của cậu hạ đề phòng và ngay lập tức tung đòn kết liễu—

    “Tiếc thay là điều đó lại không thể áp dùng được cho xác sống… Thôi thì… Mình cứ núp ở đây vậy…”

    “Ồ! Chào anh bạn, có vẻ như chúng ta có cùng suy nghĩ nhỉ!”

    Một giọng nói vang lên từ phía sau và kèm theo nó là một cái vút nhẹ vào hông khiến cho Viker phải giật bắn người lên.

    “C-Cái gì!? C-Cậu là— W!!? Cậu đứng ở đây từ lúc nào thế!!?”

    “Từ lúc nào à? Thì chỉ ngay trước cậu vài giây thôi. Mấy chuyện đánh đấm thì cứ để bọn cơ bắp nó lo, còn những đứa yếu ớt như bọn mình thì tốt nhất là phải động não một chú— Cái đệt, con xác sống kia không mặc quần chíp sao!!!?” 

    W bất ngờ hét lên một tiếng đầy ngạc nhiên ngay khi vừa nhìn thấy một điều gì đó rồi cậu ta lập tức biến mất chỉ sau một cái chớp mắt. Để lại đó là một Viker đang đứng nhìn ngơ ngác…

    “Đ-Đáng sợ làm sao…”

    Ngay trong khoảnh khắc đó, Viker đã nhận ra một điều…

    Đó là ngoài hai con quái vật kia ra thì lớp B còn có hai kẻ khác sỡ hữu tài năng vượt trội hơn hẳn những người bình thường.

    Một kẻ tuy béo ù nhưng lại nhanh nhẹn hơn bất cứ ai –Mr.W. Và một kẻ còn lại với khả năng xuyên phá và đấm vỡ mặt bất cứ đối thủ nào dám chắn đường chỉ với một cú móc duy nhất –Kei Crow.

    Viker ngay lập tức đưa mắt nhìn sang vị trí của một “cậu nhóc” với vẻ bề ngoài khá dễ thương, và trùng hợp thay, đó cũng chính là lúc mà một con xác sống bị đấm cho bay đầu— 

    “24 con— Tiếp đi nào!”

    Và đó cũng chính là lúc Viker vừa nhận ra thêm một điều khác nữa...

    ……… Cuộc đời này thật bất công làm sao! Chết tiệt!

    [align=center]—Tại phòng thay đồ nữ—[/align]

    “Không~~~!!!!!”

    Mặc cho những điều điên cuồng đang diễn ra ở bên ngoài, bên trong căn phòng thay đồ nhỏ có một cô nữ sinh đang làm một chuyện cũng điên rồ không kém. Bằng một cách nào đó, một cô gái với vẻ bề ngoài tiểu thư rất xinh đẹp đã bị “bondage” lại trong tình trạng bán khỏa thân và đang bị một cô gái khác vuốt ve từng phần trên cái cơ thể hình chữ S quyến rũ của cô.

    “Không~~!!! Dừng lại ngay coi!! Cái đồ S biến thái!!!”

    Cô gái tội nghiệp với giọng hét như loa phát thanh đó tên là Hari –con một của giám đốc một tập đoàn lớn, mặc cho cô la hét như thế nào đi nữa, nhưng có vẻ như những câu nói của cô ta đã không hề lọt vào tai cô gái còn lại.

    “Hah—!! Hah—!! T-Thật quyến rũ làm sao!! Mình chỉ muốn hưởng trọn cái khoảnh khắc tuyệt vời này mãi mãi thôi!!”

    Cô gái nhỏ nhắn vừa nói tên là CNMSC, vốn là con gái của một gia đình có truyền thống S-M…

    Cô thừa hưởng tính cách lẫn tài năng S từ người mẹ quá cố, và cô cũng có hơi một chút khác người khi dám hùng hổ tuyên bố rằng: Cô chỉ thích con gái thôi— 

    ......... Và có vẻ như nạn nhân lần này của CNMSC lại chính là cô tiểu thư Hari tội nghiệp. Không biết rồi số phận của họ sẽ ra làm sao khi số lượng xác sống đang ngày càng tụ tập đông hơn bên ngoài?

    [align=center]—Tại phòng y tế—[/align]

    “Ồ!!! Thật lộng lẫy quá đi mất! Lại là một điều bí ẩn chưa được giải đáp! Mình tự hỏi sẽ ra sao nếu như mình mở vào vì trí này— Ơ!!? Nó chết rồi sao? Vậy ra những con xác sống sẽ chết khi não bị tổn thương? Thật thú vị, phải tìm thêm về làm thí nghiệm mới được!!!”

    Một người đàn ông lớn tuổi trong một bộ áo blouse trắng đang mải mê mổ xẻ những con xác sống đã được trói gọn, ông ta trông như đang tận hưởng từng phút giây một khi mãi mê đắm chìm vào công việc giải phẫu những xác chết đó. 

    Ông ta chính là vị bác sĩ riêng của ngôi trường TTC, Dr.Netro!

    Một con người rất tài năng trong công việc nhưng đôi khi lại rất dễ dàng đánh mất kiểm soát, mỗi khi đã bị thứ gì thu hút thì ông ta sẽ chìm đắm hẳn vào nó cho đến khi biết được câu trả lời mới thôi—

    “Không biết thử chế tạo vắc-xin được không nhỉ? Mình cần thêm vài vật thí nghiệm! PHẢI RỒI!!! LÀ BỌN HỌC SINH ĐÓ!!! HAHAHAHA!!!”

    [align=center]HẾT!
    [/align]
  • BướmBướm Posts: 1,220Registered
    Đã gửi rồi nhé cái đầu tiên bỏ đi vì thanh niên trẻ trâu không chịu vào nhóm
Sign In or Register to comment.