The Traveler. Chương 4

Bạn HungOtaku viết nhiều rồi, giờ tới lượt mình viết :3

The Traveler : The Flame Wall - Part 2




[size=x-small]Tất cả thành viên của nhóm TTC đang tập trung ở cổng ra vào, bàn chuyện xôm xả. Nếu từ xa nhìn vào thì ai cũng nghĩ rằng họ đang bàn kế hoạch tác chiến vô cùng nghiêm túc, nhưng thật ra họ đang mở một phiên tòa xét xử tên tội phạm Hùng.[/size]


[size=x-small]Hùng quỳ ở giữa và mọi người đứng xung quanh.[/size]


[size=x-small]"Giờ tính sao? Chiên giòn hay xào?" - Anh Sang giận dữ. [/size]


[size=x-small]"Hấp" - Hiệp nói, mặc dù khuôn mặt vẫn không cảm xúc như thường ngày nhưng lời nói thì chứa đầy bực tức.[/size]


[size=x-small]"Mấy anh tha cho em đi, em lỡ dại lần đầu" - Hùng khóc ré lên.[/size]


[size=x-small]"IM" - Focker giương một cước cực mạnh vào xương sườn Hùng.[/size]


[size=x-small]"Thôi thôi, tha cho ẻm đi" - Khoa ra sức căn ngăn[/size]


[size=x-small]"Tha cái con monkey ! Có mỗi việc giữ hành lý thôi mà giữ không xong. Mất cái nào không mất, mất ngay đồ ăn, thế có tức không" - Sang vừa la vừa đá liên hoàn vào bụng Hùng.[/size]


[size=x-small]"Thôi được rồi mà, ở đây có quán ăn. Chúng ta vào đó mà ăn, Hùng sẽ trả tiền, ok?" [/size]


[size=x-small]"Được. Tuy nhiên, Hùng chỉ được ăn lương thực dành cho binh lính."[/size]


[size=x-small]"Hả! Cái cục tẩy vô vị đó hả? Em xin anh, đừng mà" - Hùng ăn vạ.[/size]


[size=x-small]"Van xin vô ích."[/size]


[size=x-small]~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~[/size]


[size=x-small]Sau khi mọi người ăn uống no nê (trừ Hùng), họ quyết định đi sớm vì bức tường cách một quãng khá xa, khoảng 3 tiếng[/size]
[size=x-small]đi xe. Raven cung cấp cho mỗi nhóm một chiếc xe tải quân đội để thuận tiện trong việc đi lại và liên lạc vì trong mỗi xe có một cái bộ đàm vô tuyến. Từ đó, các nhóm có thể trao đổi thông tin, cùng hợp tác hoàn thành nhiệm vụ. [/size]


[size=x-small]Hoàn thành xong thủ tục lái xe, cả nhóm khởi hành.[/size]


[size=x-small]3 tiếng sau...[/size]


[size=x-small]Họ dừng cách bức tường khoảng 100km.  Khoa bước ra khỏi xe, lấy ống nhòm và quan sát bức tường. [/size]


[size=x-small]"Trên bức tường không có gì lạ. Hoàn toàn nhẵn bóng." - Khoa nhận xét.[/size]


[size=x-small]"Các Traveler ở các địa điểm khác cũng nói không có gì bất thường trên bức tường" - Focker nói.[/size]


[size=x-small]"Các Traveler đang ở gần bức tường chú ý, Deadball đang đến" - Giọng Karen phát qua bộ đàm.[/size]


[size=x-small]Mặt đất bỗng rung lắc dữ dội.[/size]


[size=x-small]Ban đầu, ai cũng nghĩ là động đất.[/size]


[size=x-small]Tuy nhiên, họ nhanh chóng nhận ra, nguyên nhân là do thứ đó.[/size]


[size=x-small]Nó là một cỗ máy hình cầu cao 50m, nặng 2000 tấn.[/size]


[size=x-small]Nó có một bộ giáp có thể chống chịu năm đợt tấn công hạt nhân liên tiếp.[/size]


[size=x-small]Nó sỡ hữu một khẩu pháo chính dễ dàng tiêu diệt một thành phố chỉ bằng một lần bắn.[/size]


[size=x-small]Nó chứa một lò phản ứng tương đương với năm nhà máy hạt nhân.[/size]


[size=x-small]Thành quả ba tỉ đô của loài người[/size]


[size=x-small]Biểu tượng của sự hủy diệt.[/size]


[size=x-small]The Deadball.[/size]


[size=x-small]Trái ngược với thân hình cồng kềnh của nó, Deadball có thể đạt được vận tốc 500km/h trong vài giây.[/size]


[size=x-small]Chẳng mấy chốc, Deadball đã vào vùng nguy hiểm.[/size]


[size=x-small]"Thế ra tụi mình tới đây là công cốc rồi" - Hùng thở dài - "Đi về thôi anh Khoa"[/size]


[size=x-small]"Khoan, nó đang... nổi"[/size]


[size=x-small]"Tất nhiên rồi, nó sử dụng trường điện từ để duy chuyển mà"[/size]


[size=x-small]"Không phải." - Khoa đưa ống nhòm cho Hùng.[/size]


[size=x-small]Hùng nhận lấy cái ống nhòm, rồi nhìn theo hướng Khoa chỉ.[/size]


[size=x-small]"Cái.."[/size]


[size=x-small]Không thể tin vào mắt mình, Hùng tự tát vào mặt mình một cái thật mạnh rồi quan sát lại.[/size]


[size=x-small]"Không... thể... nào"[/size]


[size=x-small]Deadball đang bay.[/size]


[size=x-small]Một khối sắt nặng 2000 tấn đang bị nhấc bổng lên không trung, càng ngày càng cao.[/size]


[size=x-small]Khoa lập tức giật lấy bộ đàm từ tay Focker.[/size]


[size=x-small]"Tự hủy ngay. Nhanh lên" - Anh thét vào bộ đàm.[/size]


[size=x-small]"Cần gì làm quá lên thế không?" - Một người nào đó trả lời - "Đúng là khó tin thật, nhưng nó chỉ bay lên thôi mà"[/size]


[size=x-small]"Anh có bị ngu không? Nếu nó rớt xuống thì sao. Anh thử tưởng tượng đi, chuyện gì sẽ xảy ra nếu một khối sắt cao 50m, nặng hơn 2000 tấn rơi xuống bề mặt hả?"[/size]


[size=x-small]Một sự im lặng kéo dài.[/size]


[size=x-small]"Chú ý. Chú ý. Các Traveler đang ở gần bức tường xin chú ý. Chúng tôi đã kích hoạt chế độ tự hủy. Deadball sẽ nổ sau 5 giây, xin hãy nút ngay." - Karen nói thông qua bộ đàm, giọng khẩn trương.[/size]


[size=x-small]"Đậu. Sao không nói sớm. Mọi người ra khỏi xe mau lênnnnn" - Anh Sang thét lên và lao mình ra khỏi xe[/size]


[size=x-small]Một tiếng nổ đinh tai nhức óc vang lên.[/size]


[size=x-small]Mặc dù cách một khoảng khá xa, nhưng sóng xung kích từ vụ nổ đủ sức hất văng chiếc xe tải quân đội lên không trung như một món đồ chơi.[/size]


[size=x-small]Tuy nhiên, nhóm TTC vẫn đứng vững trước sóng xung kích trong khi các Traveler khác đang bận tận hưởng cảm Tất cả thành viên của nhóm TTC đang tập trung ở cổng ra vào, bàn chuyện xôm xả. Nếu từ xa nhìn vào thì ai cũng nghĩ rằng họ đang bàn kế hoạch tác chiến vô cùng nghiêm túc, nhưng thật ra họ đang mở một phiên tòa xét xử tên tội phạm Hùng.[/size]


[size=x-small]Hùng quỳ ở giữa và mọi người đứng xung quanh.[/size]


[size=x-small]"Giờ tính sao? Chiên giòn hay xào?" - Anh Sang giận dữ. [/size]


[size=x-small]"Hấp" - Hiệp nói, mặc dù khuôn mặt vẫn không cảm xúc như thường ngày nhưng lời nói thì chứa đầy bực tức.[/size]


[size=x-small]"Mấy anh tha cho em đi, em lỡ dại lần đầu" - Hùng khóc ré lên.[/size]


[size=x-small]"IM" - Focker giương một cước cực mạnh vào xương sườn Hùng.[/size]


[size=x-small]"Thôi thôi, tha cho ẻm đi" - Khoa ra sức căn ngăn[/size]


[size=x-small]"Tha cái con monkey ! Có mỗi việc giữ hành lý thôi mà giữ không xong. Mất cái nào không mất, mất ngay đồ ăn, thế có tức không" - Sang vừa la vừa đá liên hoàn vào bụng Hùng.[/size]


[size=x-small]"Thôi được rồi mà, ở đây có quán ăn. Chúng ta vào đó mà ăn, Hùng sẽ trả tiền, ok?" [/size]


[size=x-small]"Được. Tuy nhiên, Hùng chỉ được ăn lương thực dành cho binh lính."[/size]


[size=x-small]"Hả! Cái cục tẩy vô vị đó hả? Em xin anh, đừng mà" - Hùng ăn vạ.[/size]


[size=x-small]"Van xin vô ích."[/size]


[size=x-small]~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~[/size]


[size=x-small]Sau khi mọi người ăn uống no nê (trừ Hùng), họ quyết định đi sớm vì bức tường cách một quãng khá xa, khoảng 3 tiếng[/size]
[size=x-small]đi xe. Raven cung cấp cho mỗi nhóm một chiếc xe tải quân đội để thuận tiện trong việc đi lại và liên lạc vì trong mỗi xe có một cái bộ đàm vô tuyến. Từ đó, các nhóm có thể trao đổi thông tin, cùng hợp tác hoàn thành nhiệm vụ. [/size]


[size=x-small]Hoàn thành xong thủ tục lái xe, cả nhóm khởi hành.[/size]


[size=x-small]3 tiếng sau...[/size]


[size=x-small]Họ dừng cách bức tường khoảng 100km.  Khoa bước ra khỏi xe, lấy ống nhòm và quan sát bức tường. [/size]


[size=x-small]"Trên bức tường không có gì lạ. Hoàn toàn nhẵn bóng." - Khoa nhận xét.[/size]


[size=x-small]"Các Traveler ở các địa điểm khác cũng nói không có gì bất thường trên bức tường" - Focker nói.[/size]


[size=x-small]"Các Traveler đang ở gần bức tường chú ý, Deadball đang đến" - Giọng Karen phát qua bộ đàm.[/size]


[size=x-small]Mặt đất bỗng rung lắc dữ dội.[/size]


[size=x-small]Ban đầu, ai cũng nghĩ là động đất.[/size]


[size=x-small]Tuy nhiên, họ nhanh chóng nhận ra, nguyên nhân là do thứ đó.[/size]


[size=x-small]Nó là một cỗ máy hình cầu cao 50m, nặng 2000 tấn.[/size]


[size=x-small]Nó có một bộ giáp có thể chống chịu năm đợt tấn công hạt nhân liên tiếp.[/size]


[size=x-small]Nó sỡ hữu một khẩu pháo chính dễ dàng tiêu diệt một thành phố chỉ bằng một lần bắn.[/size]


[size=x-small]Nó chứa một lò phản ứng tương đương với năm nhà máy hạt nhân.[/size]


[size=x-small]Thành quả ba tỉ đô của loài người[/size]


[size=x-small]Biểu tượng của sự hủy diệt.[/size]


[size=x-small]The Deadball.[/size]


[size=x-small]Trái ngược với thân hình cồng kềnh của nó, Deadball có thể đạt được vận tốc 500km/h trong vài giây.[/size]


[size=x-small]Chẳng mấy chốc, Deadball đã vào vùng nguy hiểm.[/size]


[size=x-small]"Thế ra tụi mình tới đây là công cốc rồi" - Hùng thở dài - "Đi về thôi anh Khoa"[/size]


[size=x-small]"Khoan, nó đang... nổi"[/size]


[size=x-small]"Tất nhiên rồi, nó sử dụng trường điện từ để duy chuyển mà"[/size]


[size=x-small]"Không phải." - Khoa đưa ống nhòm cho Hùng.[/size]


[size=x-small]Hùng nhận lấy cái ống nhòm, rồi nhìn theo hướng Khoa chỉ.[/size]


[size=x-small]"Cái.."[/size]


[size=x-small]Không thể tin vào mắt mình, Hùng tự tát vào mặt mình một cái thật mạnh rồi quan sát lại.[/size]


[size=x-small]"Không... thể... nào"[/size]


[size=x-small]Deadball đang bay.[/size]


[size=x-small]Một khối sắt nặng 2000 tấn đang bị nhấc bổng lên không trung, càng ngày càng cao.[/size]


[size=x-small]Khoa lập tức giật lấy bộ đàm từ tay Focker.[/size]


[size=x-small]"Tự hủy ngay. Nhanh lên" - Anh thét vào bộ đàm.[/size]


[size=x-small]"Cần gì làm quá lên thế không?" - Một người nào đó trả lời - "Đúng là khó tin thật, nhưng nó chỉ bay lên thôi mà"[/size]


[size=x-small]"Anh có bị ngu không? Nếu nó rớt xuống thì sao. Anh thử tưởng tượng đi, chuyện gì sẽ xảy ra nếu một khối sắt cao 50m, nặng hơn 2000 tấn rơi xuống bề mặt hả?"[/size]


[size=x-small]Một sự im lặng kéo dài.[/size]


[size=x-small]"Chú ý. Chú ý. Các Traveler đang ở gần bức tường xin chú ý. Chúng tôi đã kích hoạt chế độ tự hủy. Deadball sẽ nổ sau 5 giây, xin hãy nút ngay." - Karen nói thông qua bộ đàm, giọng khẩn trương.[/size]


[size=x-small]"Đậu. Sao không nói sớm. Mọi người ra khỏi xe mau lênnnnn" - Anh Sang thét lên và lao mình ra khỏi xe[/size]


[size=x-small]Một tiếng nổ đinh tai nhức óc vang lên.[/size]


[size=x-small]Mặc dù cách một khoảng khá xa, nhưng sóng xung kích từ vụ nổ đủ sức hất văng chiếc xe tải quân đội lên không trung như một món đồ chơi.[/size]


[size=x-small]Tuy nhiên, nhóm TTC vẫn đứng vững trước sóng xung kích trong khi các Traveler khác đang bận tận hưởng cảm giác bay lên trời xanh và rớt xuống đống cát êm nhưng nóng rát.giác bay lên trời xanh và rớt xuống đống cát êm nhưng nóng rát[/size]

Comments

Sign In or Register to comment.