The Traveler. Chương 2

in Viết Truyện
Lại một chương nữa. Ai có nhận xét gì có com mèn nhận xét vo tư nha 
THE TRAVELER : Chương 02 : Nhật kí của một thám tử nghiệp dư

THE TRAVELER : Chương 02 : Nhật kí của một thám tử nghiệp dư
[align=right]
Ngày 10 tháng 1 năm 2105[/align]
Hôm nay tôi nhận được một yêu cầu từ một vị khách vô danh. Anh ta liên lạc với tôi qua mail, nhờ tôi điều tra về một nhóm Traveler có tên TTC.
Nhìn số tiền ấy, tôi không thể nào cầm lòng được. Tôi có thể ăn chơi một năm với số tiền đó. Tôi lập tức nhận lời.
Tôi không ngờ vị khách ấy trả lời nhanh thế. Anh ta gửi trước cho tôi một phần ba số tiền vào tài khoản và hứa sẽ đưa phần còn lại nếu tôi hoàn thành tốt công việc.
Ngày mai, tôi sẽ bắt đầu điều tra.
[align=right]Ngày 11 tháng 1 năm 2105 [/align]
Đúng là buồn ngủ gặp chiếu manh.
Hôm nay, tất cả thành viên nhóm TTC đã đi tới Sand Planet. Vì thế, việc đột nhập vào "căn cứ" của họ chả có gì khó khăn cả.
Tôi phải công nhận một điều.
Đây quả là cái chuồng heo đích thực.
Đồ đạc vứt lung tung, áo quần rải rác dưới sàn trên ghế. Lại còn có thanh niên nào treo quần đùi màu hường in hình trái tim giữa phòng nữa chứ. Chủ nhân của cái quần này chắc là một người tên Hùng, vì trên đó có khắc chữ "Hung is the Best".
Tôi đã lục soát hết thảy tất cả căn phòng. Tuy nhiên có 2 căn phòng làm tôi vô cùng khó hiểu.
Căn phòng thứ nhất là căn phòng trống không. Tuy nhiên, cả 4 bốn tường xung quanh lẫn trần nhà đều được sơn đỏ. Khi vào căn phòng này, tôi thấy bất an sao sao .
Căn phòng thứ hai là căn phòng duy nhất có bảng ghi tên treo trên cửa. Căn phòng này được gọi là "Memory Hall". Tôi chưa thể vào được căn phòng này vì khi định vào, tôi nghe thấy có tiếng bước chân. Do đó, tôi lập tức chuồn đi và không quên xóa mọi dấu vết.
[align=right]
Ngày 12 tháng 1 năm 2105
[/align]
Tôi lại quay trở lại.
Có vẻ như họ vẫn chưa về.
Tôi đã vào căn phòng Memory Hall .
Đây là một cái hàng lang lớn, dài tưởng như bất tận.
Nó chả có gì ngoài ảnh và ảnh treo 2 bên tường.
Tôi nghĩ rằng đây là nơi mà họ lưu trữ những kỉ niệm đáng nhớ.
Tuy nhiên, mọi bức tranh đều lấy trọng tâm là một bé gái.
Thật lạ...
Ở cuối hàng lang là một cánh cửa.
Cánh cửa ấy dẫn tới một căn phòng trống.
Ở giữa căn phòng chỉ có một cái bàn và trên bàn là một bình hoa hồng đỏ tuyệt đẹp.
Hết việc, tôi lập tức rồi khỏi đây.
[align=right]
Ngày 13 tháng 1 năm 2105 [/align]
Tôi đã tìm hiểu về cụm từ "Memory Hall"
"Memory" có nghĩa là kí ức, kỉ niệm.
Tuy nhiên, có còn có một nghĩa nữa.
Là tưởng niệm, tưởng nhớ.
Vậy cái phòng kia chả khác gì một cái lăng mộ.
Nhưng cho ai?
[align=right]
Ngày 25 tháng 1 năm 2105 [/align]
Dạo này tôi không thể ngủ được.
Cứ mỗi khi nằm xuống, tôi lại có cảm giác ai đó đang nhìn tôi.
Và khi đứng dậy, chả có ai hết.
Tôi thật sự rất sợ .
[align=right]Ngày 28 tháng 1 năm 2105 [/align]
Tôi đã thấy nó.
Đứa bé ấy.
Nó đứng đó nhìn tôi.
Đôi mắt ấy cứ như xoáy sâu vào tâm hồn tôi.
Và trước khi tôi thốt lên, nó đã biến mất.
Chuyện gì đang xảy ra với tôi.
Tôi liên lạc lại với người khách ấy, bảo ngày mai anh ta hãy đến gặp tôi.
Anh ta đồng ý.
[align=right]Ngày 29 tháng 1 năm 2105 [/align]
Tôi không chịu nổi nữa.
Tôi muốn thoát khỏi nó.
Tôi muốn vứt nó ra khỏi đầu.
Nhưng tôi không thể.
Đứa bé ấy...
TÔI KHÔNG CHỊU ĐƯỢC NỮA!!!!!
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
" Đó là tất cả, thưa ông."
"Còn gì nữa không."
"Dạ không, khi tôi tới, tên thám tử đã treo cổ lủng lẳng trên trần nhà rồi."
"Hừm. Có vẻ cái nhóm TTC này chứa đựng nhiều bí ẩn hơn ta tưởng. Alice."
"Vâng."
"Tiếp tục điều tra về TTC."
"Dạ rõ."
"Bằng mọi giá phải tìm được Dark Earth"
Ngày 10 tháng 1 năm 2105[/align]
Hôm nay tôi nhận được một yêu cầu từ một vị khách vô danh. Anh ta liên lạc với tôi qua mail, nhờ tôi điều tra về một nhóm Traveler có tên TTC.
Nhìn số tiền ấy, tôi không thể nào cầm lòng được. Tôi có thể ăn chơi một năm với số tiền đó. Tôi lập tức nhận lời.
Tôi không ngờ vị khách ấy trả lời nhanh thế. Anh ta gửi trước cho tôi một phần ba số tiền vào tài khoản và hứa sẽ đưa phần còn lại nếu tôi hoàn thành tốt công việc.
Ngày mai, tôi sẽ bắt đầu điều tra.
[align=right]Ngày 11 tháng 1 năm 2105 [/align]
Đúng là buồn ngủ gặp chiếu manh.
Hôm nay, tất cả thành viên nhóm TTC đã đi tới Sand Planet. Vì thế, việc đột nhập vào "căn cứ" của họ chả có gì khó khăn cả.
Tôi phải công nhận một điều.
Đây quả là cái chuồng heo đích thực.
Đồ đạc vứt lung tung, áo quần rải rác dưới sàn trên ghế. Lại còn có thanh niên nào treo quần đùi màu hường in hình trái tim giữa phòng nữa chứ. Chủ nhân của cái quần này chắc là một người tên Hùng, vì trên đó có khắc chữ "Hung is the Best".
Tôi đã lục soát hết thảy tất cả căn phòng. Tuy nhiên có 2 căn phòng làm tôi vô cùng khó hiểu.
Căn phòng thứ nhất là căn phòng trống không. Tuy nhiên, cả 4 bốn tường xung quanh lẫn trần nhà đều được sơn đỏ. Khi vào căn phòng này, tôi thấy bất an sao sao .
Căn phòng thứ hai là căn phòng duy nhất có bảng ghi tên treo trên cửa. Căn phòng này được gọi là "Memory Hall". Tôi chưa thể vào được căn phòng này vì khi định vào, tôi nghe thấy có tiếng bước chân. Do đó, tôi lập tức chuồn đi và không quên xóa mọi dấu vết.
[align=right]
Ngày 12 tháng 1 năm 2105
[/align]
Tôi lại quay trở lại.
Có vẻ như họ vẫn chưa về.
Tôi đã vào căn phòng Memory Hall .
Đây là một cái hàng lang lớn, dài tưởng như bất tận.
Nó chả có gì ngoài ảnh và ảnh treo 2 bên tường.
Tôi nghĩ rằng đây là nơi mà họ lưu trữ những kỉ niệm đáng nhớ.
Tuy nhiên, mọi bức tranh đều lấy trọng tâm là một bé gái.
Thật lạ...
Ở cuối hàng lang là một cánh cửa.
Cánh cửa ấy dẫn tới một căn phòng trống.
Ở giữa căn phòng chỉ có một cái bàn và trên bàn là một bình hoa hồng đỏ tuyệt đẹp.
Hết việc, tôi lập tức rồi khỏi đây.
[align=right]
Ngày 13 tháng 1 năm 2105 [/align]
Tôi đã tìm hiểu về cụm từ "Memory Hall"
"Memory" có nghĩa là kí ức, kỉ niệm.
Tuy nhiên, có còn có một nghĩa nữa.
Là tưởng niệm, tưởng nhớ.
Vậy cái phòng kia chả khác gì một cái lăng mộ.
Nhưng cho ai?
[align=right]
Ngày 25 tháng 1 năm 2105 [/align]
Dạo này tôi không thể ngủ được.
Cứ mỗi khi nằm xuống, tôi lại có cảm giác ai đó đang nhìn tôi.
Và khi đứng dậy, chả có ai hết.
Tôi thật sự rất sợ .
[align=right]Ngày 28 tháng 1 năm 2105 [/align]
Tôi đã thấy nó.
Đứa bé ấy.
Nó đứng đó nhìn tôi.
Đôi mắt ấy cứ như xoáy sâu vào tâm hồn tôi.
Và trước khi tôi thốt lên, nó đã biến mất.
Chuyện gì đang xảy ra với tôi.
Tôi liên lạc lại với người khách ấy, bảo ngày mai anh ta hãy đến gặp tôi.
Anh ta đồng ý.
[align=right]Ngày 29 tháng 1 năm 2105 [/align]
Tôi không chịu nổi nữa.
Tôi muốn thoát khỏi nó.
Tôi muốn vứt nó ra khỏi đầu.
Nhưng tôi không thể.
Đứa bé ấy...
TÔI KHÔNG CHỊU ĐƯỢC NỮA!!!!!
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
" Đó là tất cả, thưa ông."
"Còn gì nữa không."
"Dạ không, khi tôi tới, tên thám tử đã treo cổ lủng lẳng trên trần nhà rồi."
"Hừm. Có vẻ cái nhóm TTC này chứa đựng nhiều bí ẩn hơn ta tưởng. Alice."
"Vâng."
"Tiếp tục điều tra về TTC."
"Dạ rõ."
"Bằng mọi giá phải tìm được Dark Earth"
Comments
So lầy