Truyện MNPLK phần 1
Theo yêu cầu của 1 một số bạn, thì hôm này, mình xin chép lại đoạn nhật kí những ngày vào nam đi thi "dở khóc dở cười" của mình. Những bạn khác thì đọc giải trí nha. Ko phải mình thích thể hiện đâu. Mà thể hiện đấy ! Thì đã làm sao? Mình đang ngồi ở nhà mình, cho nên thể hiện ở nhà là chuyện b.thường.
Thôi, ko lòng vòng nữa, bắt đầu...
"MIỀN NAM PHƯU LƯU KÍ"
CHAP 1: MÁY BAY
5 giờ sáng, mình thức dậy, quyết định 5 rưỡi khởi hành ( Cho đẹp giờ thôi ). Ra đến ngoài xe ô tô, trời vẫn mang mảng tối. Tiếng chim lợn réo mấy hồi thảm thiết.. Gió thổi hiu hiu nhưng đủ làm cho tai ù ù bất thường..
Xí ! Quên ! Đây ko phải là đang viết truyện kinh dị. ^^ Nhưng nói chung là "trời nhá nhem tối".
Xe băng qua cây Cầu Xe quen thuộc, nhằm hướng Hải Phòng thẳng tiến.
Càng đi, trời càng sáng. Nhưng mình ngủ quên lúc nào ko hay.
Mình chém với 1 số bạn là đi một mình. Nhưng mà xin nói thật là đi vs ông già các bạn ạ. Mình "nông thôn" như thế thì đã làm sao xông pha ngay lần đầu đc. Thực ra lã cũng tranh cãi đòi đi một mình vs phụ huỵnh rồi. Nhưng ko đc...
Lúc mở mắt đã nhìn thấy biển.
Lại là "Đồ Sơn". Vãi lều. Thi thố mà cảm giác như đi nghỉ mát. Ô tô dừng lại ở một cái vỉa hè giáp với bờ biển. Ngồi đấy nghe ông chú với ông già nói chuyện đc 1 lúc thì chán. Quay ra hết ngắm "cảnh trời", lại đến ngắm "cảnh người". Đồ Sơn mà ! Nổi tiếng với cái gì thì chắc hẳn ai cũng biết.
Coi lại cái vé thấy 11:20 bay. Ô tô đến sân bay lúc 10 giờ. Còn sớm vãi lều, gần tiếng rưỡi. Thế là 2 ông kia quyết định vô cái restaurant gần sân bay. Nhìn cũng khang trang nhưng phục vụ kém VL ! Gọi món gì ngon ngon cũng bảo hết hàng, viện cớ sáng đông khách quá. Thế mà ông chú vs ông già mình vẫn cứ tươi cười vs bọn này.
10 rưỡinó mới làm xong. Ăn nhoáng nhoàng mà vẫn phải đến 11h mới xong. Phóng xe đến sân bay. Lúc đấy trong đầu nghĩ là mình sắp đc "Fly", thế là rộn ràng trong lòng cái bài gì mà...
"Sài gòn đẹp lắm, Sài Gon ơi, Sài Gòn ơi.."
Hăm hở cầm cái vé vào.. Nó bảo phải làm thủ tục trước giờ bay khoảng 1 tiếng cơ. Cái đệt ! Căm vãi... Đi sớm mà thành ra đéo sớm. (Chửi bậy chút cho đỡ căm ^^ ) Nó xin thêm ít tiền để chuyển sang chuyến sau. (350k 1 mạng => 2 mạng là 700k)
Thế là thôi.. ngồi ở đấy từ 11 rưỡi đến 7h các bạn ạ. Haiz.. Ông già thì đi vs ông chú, bảo là vào nhà ông bạn ở gần, bắt mình trông hành lý.
Vãi.. Ko đc ngủ vì phải để mắt đồ đạc. Người mỏi mệt VL luôn. Nhưng đc cái con mắt đc thư giãn. Sân bay mà.. Đủ loại thành phần ^^
Một lúc, đi vệ sinh (Đi đái cũng ko đc ngon, phải quay lại nhanh). Quay lại gần chỗ gặp 1 ông ngoại quốc cao ráo, đẹp trai. Mình định bắt chuyện xem Tiếng Anh, Tiếng Em thế nào.. Và cũng thấy lão ta đã ngó xung quanh, biết đây mình chỉ đường đc. Đang đi lại gần thì lão hớn hở bước lại chỗ mình. Thế mà éo phải. Cô bồ lão sau lưng mình (Xinh vãi vãi vãi). Mẹ nó, tìm gái chứ ko phải tìm đường. Mình ngẩn người đi về chỗ.
Thực ra là ko có chuyện gì mấy. Lấy sách đọc, vừa để kill time (giết thời gian), vừa để ôn bài ^^.
Lần này làm thủ tục trước 2 tiếng cho chắc cú. Ăn uống xong lại vào phòng chờ đợi dài mồm thêm 1 tiếng.
Tại đây, mình gặp 1 tình huống. Một bà đứng tuổi kiếm chỗ ngồi gần mình (Ông già lại đi đâu ko biết). Bà kia dẫn theo 1 thằng to đùng, béo, đầu trọc. Sau một hồi giải thích tình hình (thằng kia học đến lớp 11 thì bị bệnh não, bố mẹ thì ly thân) bà đấy bảo mình giúp lát nữa dắt thằng này vào đúng chỗ. Sặc.. Thôi, giúp vậy, mình "thiện nhân" mà.
Và thế là sau khi chờ thêm 20p nữa do "sự chậm chễ cho máy bay" , mình 1 tay kéo hành lý, một tay dắt 1 gã béo mập, to cao hơn mình. Nghĩ lại cũng hài. Ông già đi sau ko hiểu gì. Lên máy bay mình với nói cho biết.
Thế mà cũng éo xong.
Đưa thằng kia vào chỗ rồi, thì một bà cô bảo:
"Cháu ơi, cô bị xay quá. (Cái đệt gì ? Vừa lên thôi mà) Cháu đưa cô về chỗ với."
Đéo hiểu. Nhìn mặt mình ngu VL thế này mà ra ngoài nhiều người nhờ vả thế.
Cuối cùng cũng ngồi đúng chỗ. Ngồi bên trong mới đau, ko đc ngắm cảnh. Mà cũng ko tiếc lắm vì ngoài trời tối thui à. Bạn nào đi thì nên biết nó xếp ghế theo từng hàng thế này:
A-B-C D-E-F
Cho nên ghế A và F đc ngồi gần cửa sổ. Mình ngồi ghế D mới vãi chứ, chỉ coi đc bọn tiếp viên dễ hơn thôi.
À mà nói về bọn tiếp viên hàng không. Hơn một nửa là "đực" các bạn ạ. Còn mấy vị con gái thì toàn bôi son chát phấn VL luôn. Có 1 "cô em" ra gì thì nó lại phục vụ khoang VIP thì phải.
Khi máy bay bắt đầu lên, các hình dung đơn giản như là ngồi xe bus thôi. Nhưng nó đi chéo ngược lên 1 góc khoảng 30 độ. Nếu nhảy cảm thì bạn còn cảm thấy đc áp lực cũng tăng dần. Tai ù dần. Đc 1 lúc mới bay ngang ngang
Thình thoảng cũng gặp "đường xóc". Hơn xe bus một chút ^^
Khi máy bay đạt độ cao Max thì cũng hơi bị nôn nao..
Nhưng trong lòng mình lại đang rộn lên:
Sài Gòng !!!
Wủ lải ba !!!
Thôi, ko lòng vòng nữa, bắt đầu...
"MIỀN NAM PHƯU LƯU KÍ"
CHAP 1: MÁY BAY
5 giờ sáng, mình thức dậy, quyết định 5 rưỡi khởi hành ( Cho đẹp giờ thôi ). Ra đến ngoài xe ô tô, trời vẫn mang mảng tối. Tiếng chim lợn réo mấy hồi thảm thiết.. Gió thổi hiu hiu nhưng đủ làm cho tai ù ù bất thường..
Xí ! Quên ! Đây ko phải là đang viết truyện kinh dị. ^^ Nhưng nói chung là "trời nhá nhem tối".
Xe băng qua cây Cầu Xe quen thuộc, nhằm hướng Hải Phòng thẳng tiến.
Càng đi, trời càng sáng. Nhưng mình ngủ quên lúc nào ko hay.
Mình chém với 1 số bạn là đi một mình. Nhưng mà xin nói thật là đi vs ông già các bạn ạ. Mình "nông thôn" như thế thì đã làm sao xông pha ngay lần đầu đc. Thực ra lã cũng tranh cãi đòi đi một mình vs phụ huỵnh rồi. Nhưng ko đc...
Lúc mở mắt đã nhìn thấy biển.
Lại là "Đồ Sơn". Vãi lều. Thi thố mà cảm giác như đi nghỉ mát. Ô tô dừng lại ở một cái vỉa hè giáp với bờ biển. Ngồi đấy nghe ông chú với ông già nói chuyện đc 1 lúc thì chán. Quay ra hết ngắm "cảnh trời", lại đến ngắm "cảnh người". Đồ Sơn mà ! Nổi tiếng với cái gì thì chắc hẳn ai cũng biết.
Coi lại cái vé thấy 11:20 bay. Ô tô đến sân bay lúc 10 giờ. Còn sớm vãi lều, gần tiếng rưỡi. Thế là 2 ông kia quyết định vô cái restaurant gần sân bay. Nhìn cũng khang trang nhưng phục vụ kém VL ! Gọi món gì ngon ngon cũng bảo hết hàng, viện cớ sáng đông khách quá. Thế mà ông chú vs ông già mình vẫn cứ tươi cười vs bọn này.
10 rưỡinó mới làm xong. Ăn nhoáng nhoàng mà vẫn phải đến 11h mới xong. Phóng xe đến sân bay. Lúc đấy trong đầu nghĩ là mình sắp đc "Fly", thế là rộn ràng trong lòng cái bài gì mà...
"Sài gòn đẹp lắm, Sài Gon ơi, Sài Gòn ơi.."
Hăm hở cầm cái vé vào.. Nó bảo phải làm thủ tục trước giờ bay khoảng 1 tiếng cơ. Cái đệt ! Căm vãi... Đi sớm mà thành ra đéo sớm. (Chửi bậy chút cho đỡ căm ^^ ) Nó xin thêm ít tiền để chuyển sang chuyến sau. (350k 1 mạng => 2 mạng là 700k)
Thế là thôi.. ngồi ở đấy từ 11 rưỡi đến 7h các bạn ạ. Haiz.. Ông già thì đi vs ông chú, bảo là vào nhà ông bạn ở gần, bắt mình trông hành lý.
Vãi.. Ko đc ngủ vì phải để mắt đồ đạc. Người mỏi mệt VL luôn. Nhưng đc cái con mắt đc thư giãn. Sân bay mà.. Đủ loại thành phần ^^
Một lúc, đi vệ sinh (Đi đái cũng ko đc ngon, phải quay lại nhanh). Quay lại gần chỗ gặp 1 ông ngoại quốc cao ráo, đẹp trai. Mình định bắt chuyện xem Tiếng Anh, Tiếng Em thế nào.. Và cũng thấy lão ta đã ngó xung quanh, biết đây mình chỉ đường đc. Đang đi lại gần thì lão hớn hở bước lại chỗ mình. Thế mà éo phải. Cô bồ lão sau lưng mình (Xinh vãi vãi vãi). Mẹ nó, tìm gái chứ ko phải tìm đường. Mình ngẩn người đi về chỗ.
Thực ra là ko có chuyện gì mấy. Lấy sách đọc, vừa để kill time (giết thời gian), vừa để ôn bài ^^.
Lần này làm thủ tục trước 2 tiếng cho chắc cú. Ăn uống xong lại vào phòng chờ đợi dài mồm thêm 1 tiếng.
Tại đây, mình gặp 1 tình huống. Một bà đứng tuổi kiếm chỗ ngồi gần mình (Ông già lại đi đâu ko biết). Bà kia dẫn theo 1 thằng to đùng, béo, đầu trọc. Sau một hồi giải thích tình hình (thằng kia học đến lớp 11 thì bị bệnh não, bố mẹ thì ly thân) bà đấy bảo mình giúp lát nữa dắt thằng này vào đúng chỗ. Sặc.. Thôi, giúp vậy, mình "thiện nhân" mà.
Và thế là sau khi chờ thêm 20p nữa do "sự chậm chễ cho máy bay" , mình 1 tay kéo hành lý, một tay dắt 1 gã béo mập, to cao hơn mình. Nghĩ lại cũng hài. Ông già đi sau ko hiểu gì. Lên máy bay mình với nói cho biết.
Thế mà cũng éo xong.
Đưa thằng kia vào chỗ rồi, thì một bà cô bảo:
"Cháu ơi, cô bị xay quá. (Cái đệt gì ? Vừa lên thôi mà) Cháu đưa cô về chỗ với."
Đéo hiểu. Nhìn mặt mình ngu VL thế này mà ra ngoài nhiều người nhờ vả thế.
Cuối cùng cũng ngồi đúng chỗ. Ngồi bên trong mới đau, ko đc ngắm cảnh. Mà cũng ko tiếc lắm vì ngoài trời tối thui à. Bạn nào đi thì nên biết nó xếp ghế theo từng hàng thế này:
A-B-C D-E-F
Cho nên ghế A và F đc ngồi gần cửa sổ. Mình ngồi ghế D mới vãi chứ, chỉ coi đc bọn tiếp viên dễ hơn thôi.
À mà nói về bọn tiếp viên hàng không. Hơn một nửa là "đực" các bạn ạ. Còn mấy vị con gái thì toàn bôi son chát phấn VL luôn. Có 1 "cô em" ra gì thì nó lại phục vụ khoang VIP thì phải.
Khi máy bay bắt đầu lên, các hình dung đơn giản như là ngồi xe bus thôi. Nhưng nó đi chéo ngược lên 1 góc khoảng 30 độ. Nếu nhảy cảm thì bạn còn cảm thấy đc áp lực cũng tăng dần. Tai ù dần. Đc 1 lúc mới bay ngang ngang
Thình thoảng cũng gặp "đường xóc". Hơn xe bus một chút ^^
Khi máy bay đạt độ cao Max thì cũng hơi bị nôn nao..
Nhưng trong lòng mình lại đang rộn lên:
Sài Gòng !!!
Wủ lải ba !!!
Comments