MNPLK phần 3

Focker_cFocker_c Posts: 1,577Registered
"MIỀN NAM PHƯU LƯU KÍ"

CHAP 3: NHÀ NGHỈ VÀ PHÒNG THI (tiếp)

Ông già phone về (gọi điện), bảo hôm nay đến hơn 10h mới về, cứ chủ động ăn cơm, tiền thiếu thì lấy thêm trong ví ổng vứt nhà. Mình học hành một tí đã 6h, xem phim chán chê đến gần 7h mới nghĩ đến chuyện cơm nước..
Nhấc mày bàn, ấn phím 0, gọi lễ tân. Nó bảo hotel có phục vụ cả cơm. Bạn chỉ việc xem menu, gọi món là có người mang lên phòng.
Ê, nhưng mà thế công tử vãi. Đéo thích. Mình hỏi, thì nó nói là có cả quán cơm bên dưới, nếu thích có thể xuống. Uh thì xuống, cho nó thoáng đãng. Thế là lấy ví da của ông già, chuyển sang ví mình 700k ^^, rồi là chui vô thang máy (nơi duy nhất ko có văn hóa "khỏa thân") để xuống Ground (tầng trệt). Ra quầy lễ tân trả chìa khóa, mấy "chị" cứ nhìn rồi cười cười. Cười Wtf, babies?

..Đi qua lối thông sang restaurant (nhà hàng), trời hơi tối, thắp đèn mờ vãi, lung linh + huyền ảo. Mình lại kết thằng chủ của cái cơ sở này. Dọc cái tường bao to vãi vía là 1 loạt trạm khắc khỏa thân luôn. Vừa đi vừa nhịn cười.
Cái restaurant này lạ VL. Ghế ko có, nó dùng đôi võng mắc xung quanh bàn ăn. Mỗi bàn ăn là 1 phòng riêng. Bước vào quán, tỏ vẻ mặt ngu 1 chút, để hỏi han cho dễ. Thế là có "chị" dắt mình vào 1 chỗ khác có bàn ghế hẳn hoi vì mình bảo ko thích ngồi võng.
Lần đâu tiên mình bước một mình vào 1 cái nhà hàng Vi Ai Pi (VIP) như thế này, gọi những món "đắt đỏ". Tại ông già xúi mình thôi. Ổng mớm cho mình cái phong thái đại gia từ sớm thế, éo hiểu vs mục địch gì, nhưng chắc chắn ko phải để mình hư hỏng. Thế thì chiến thôi, "Rích bố cu" (Tiếng pháp là: Túi nhiều tiền) ^^
Miền Nam VL thế đấy các bạn ạ: Ăn cơm ở đĩa, canh thì ko chan vào cơm mà múc ra bát con, uống riêng. Gọi xuất cơm sườn, nó bắt dùng dao vs dĩa ăn, ko quen lắm. Phải tập thôi..

Sáng mở mắt dậy, khỏe thật. Hôm qua ngủ sớm.
Buổi sáng thi Toán - môn X2 điểm của mình. Tự tin VL ^^ vì coi thấy đề khối A cũng nhạt quá.
Hôm nay mặc áo cầu thủ: Số 10 - Juan Mata - Tiền vệ kiến tạo bàn thắng nhiều nhất Ngoại Hạng Anh ^^.
Ông bác trở 2 bố con đi bằng cái ô tô bán tải 4 chỗ. Oai 1 xíu cũng éo đc, nó chỉ cho đỗ ngoài xa thôi. Quốc bộ thôi.. Giờ mình mới thấy đc cái hiện tượng khá lạ lẫm. Ở đây cứ mấy tiếng lại nghe thấy tiếng may bay gần vãi luôn ấy. Bước ra ngoài đường mới thấy cái "gần" ấy. Bóng máy bay quét trên mặt đường to đùng. Vì ở gần nên thấy nó bay qua nhanh lắm. Ở quê ko có ^^

Giám thị phát đề, bắt úp xuống chưa cho đọc. Nhìn bọn xung quanh tâm lý VL, suýt nữa mình bị lây luôn. Sau mấy phút, cho phép xem đề nhưng chưa đc làm. "Thủ tục" VL , chỗ các bạn thi có thế ko ?
..Ừ thì đọc đề.. À há ! nguyên 9 câu trong tầm tay. Bỏ mỗi câu 6. Ngon rồi ! Thế là thôi khỏi đọc đề thêm. Mình bắt đầu quay lên cười hớn hở (Đùa chứ cười mỉm thôi), nhìn quanh phòng.
Đang trong lúc "mặc áo số 10 - mặt cười nguy hiểm" thì chỉ thấy bọn nó "lo lắng" + "hãi hùng". Đéo hiểu, đề dễ mà. Giám thị thấy mình "nguy hiểm" như thế cũng chẳng hiểu gì luôn. Chắc tưởng mình là thằng hấp ^^

Vui thì phải cười thôi. Of course (dĩ nhiên)
Bắt đầu tính giờ ! Mình vẫn giữ phong thái tươi cười như thế đến hết 3 tiếng. Mỏi mồm thật, nhưng thực sự bớt áp lức. Skill của mình đó.
Làm đến câu số phức mới bắt đầu có nhầm lẫn 1 cái dấu. Tại lúc đây quên ko tươi cười. Sau đó vẫn mò ra. May !
Ra khỏi phòng mà chắc bớt chút áp lực nào.. vì là có áp lực đâu ^^ Hỏi bọn xung quanh xem nó có làm đc ko. Nó còn làm kinh hơn mình, thế mà đứa nào đứa đấy mặt tái xanh. Mình đánh giá đây mới là "gà". Chẳng việc gì phải thế.

Buổi trưa về ăn cơm thì xuất hiện 1 ông bạn của ông bác và con gái ổng. Nó thi khối D làm phụ. Nó khăng khăng đc 8. Vãi giỏi ! Thế là ko phải tầng lớp của mình rồi. Cho nên mình ăn nhoáng nhoàng gần 3 đĩa cơm ^^. Xong đứng dậy:
"Bố vs các bác dùng cơm, con lên phòng trước", xong bắt tay 2 ông bác, trước thi đi vẫn xoáy lại 1 câu "Bạn ơi, chiều làm bài tốt nhá" ^^. Có thế thôi mà con bé ngại đỏ mặt, ko nói đc câu gì.

Buổi chiều có sự cố. Mình ko biết là đổi lịch T.A lên trước. Với hỏi bên cạnh thì thằng ngu này cũng bảo là chiều thi văn. Đến nơi mới biết, chạy tóe khói ra công trường mua bút chì vs tẩy. Quay lại vừa kíp giờ. Khởi đầu ko như mong đợi cho nên diễn biễn cũng VL luôn. Như buổi sáng, đc xem đề trước 1 lúc. Mã đề của mình 962, nó đảo mấy câu chữa lỗi sai lên đầu, đọc khó VL, cả bài Reading (bài đọc) cũng thế..
Ko sợ ^^ Vẫn cố mỉm cười nhìn xung quanh.. Làm bài ngữ pháp thì đơn giản vs mình. Nó chung là bài này chọn liều 20% các bạn ạ. Sau này chữa, mấy câu chọn liều chẳng đc câu nào (6.125 điểm thôi). Có 1 lý do nữa. Lúc mình đang làm đc 1 lúc rồi. Đã có vài đối tượng nộp bài, ra ngoài. Bọn này chắc chọn liều 100% hoặc siêu giỏi. Vừa nghĩ thế thì 1 cơn đau đầu đột ngột. Chóng mặt vãi luôn. Quay quay, đọc đi đọc lại 1 câu chẳng hiểu gì. Nhức đầu ko nhiều, vì thực ra chỉ phê phê giống say rượu.
Bị gần 20p mới hết. Giờ thì tỉnh táo. Xem lại những chỗ vừa làm thì sai hết. Chữa lại ngay. Siz! Anh chấp chúng mày 20p vậy. Mọi lần mình làm chỉ thừa 15p. Cho nên mình đoán sẽ thiếu 5p đây, làm hết tốc độ mà vẫn ko kịp lắm, bài đọc cuối chọn liều hơn nửa (Sai hết ^^). May phần ngữ pháp mình chắc tay, "chứ ko thì.."
Lúc đấy thì ko cười nổi nữa ^^. Sau này nghĩ lại thấy chiều hôm đấy đen như thế vẫn đc hơn 6 điểm. Hài..
Sign In or Register to comment.