Sunbeam of the Beginning - はじまり の 日差し - Tia nắng của sự khởi đầu (Chap 3)

FuyukiFuyuki Posts: 450Registered
[size=xx-large]Chapter Z [/size]
Theo “Kinh Thánh”, trước đây con người phải sống trong một vòng luân hồi vĩnh cửu, không hề có hồi kết. Tức là khi chết đi, linh hồn con người sẽ rơi xuống “Terra Centro” ở nơi sâu thẳm nhất của hành tinh, mang theo kí ức, kiến thức và cảm xúc của họ trước khi chết. Tại đó, linh hồn sẽ rũ bỏ tất cả những gì của “kiếp trước” và tái sinh trong một thân xác mới, một hoàn cảnh mới và tiếp tục một cuộc sống mới hoàn toàn, không cần bận tâm kiếp trước mình là ai.

Tuy nhiên, nhiều người vẫn quan niệm cuộc sống này là một chuỗi những đau khổ nối tiếp nhau. Nên họ đã tìm cách chống lại “Luân Hồi”. Với niềm tin mù quáng rằng nếu chặn đứng được vòng luân hồi, con người có thể tìm được đường đến Valhalla, nơi hạnh phúc vĩnh cửu trong ánh sáng của “True God”. Qua hàng thế kỉ với niềm tin đó, con người đã làm mọi cách có thể, thậm chí tìm cách hủy diệt “Terra Centro” bằng ma thuật, sức mạnh thể chất và công nghệ ngày càng phát triển của mình. Và họ đã thành công! “Terra Centro” đã yếu đi, kéo theo vòng luân hồi, nhưng không phải theo cách họ muốn. Vòng luân hồi bị hư hỏng làm vòng tái sinh chậm lại, nhưng tốc độ chết đi của vạn vật vẫn thế, thậm chí nhanh hơn. Nhưng linh hồn không kịp tái sinh trở thành những quái vật, một số một linh hồn khi còn sống đã trui rèn cho mình một khả năng phi thường thì trở trành những “Valkyre”. Và họ phải chịu nỗi đau gấp nhiều lần người sống.

Nhận ra sai trái của mình, con người bắt đầu tìm cách sửa chữa “Terra Centro”. Khi đó, một Warlock mạnh mẽ mang tên Virtus xuất hiện. Ông ta tự xưng mình là “Đáng Cứu Thế - True God”. Với ma lực vô song của mình, ông ta đã chia tách linh hồn bản thân thành hai phần: Một phần chứa đầy tội lỗi, dục vọng, phần còn lại chứa những gì tốt lành thánh thiện nhất và gửi chúng đến hai nơi tương ứng là Niflheim nằm trên Blood Moon và Valhalla nằm trên Golden Moon. Trước khi tan biến ông ta để lại “Kinh Thánh”, trong đó viết nếu con người muốn đạt đến Valhalla thì phải TIÊU DIỆT lẫn nhau. Khi vòng luân hồi đang yếu như hiện tại, nó sẽ không thể lấy đi kí ức của những linh hồn bị gửi đến. Khi đó con người có thể giữ lại kinh nghiệm từ kiếp trước với mọi tội lỗi đã bị rũ bỏ. Dần dần con người sẽ đạt đến mức thánh thiện để có thể vào được Valhalla.” Ông ta cũng lập ra “Giáo Hội” để kiểm soát con người.
Từ đó con người bắt đầu tàn sát nhau. Chiến tranh nổ ra khắp nơi. Thế giới ngày càng hoang tàn. Những đứa trẻ sớm bị tách khỏi cha mẹ để được đào tạo thành những cỗ máy giết người tại các học viện quân sự. Đau khổ chồng chất nhưng có ai đã đến được Valhalla chưa thì…..trời biết.

Dần dà, theo lòng tham vô đáy của con người. Những cuộc chiến tranh này biến tướng để phục vụ cho tham vọng, thù hằn cá nhân giữa các quốc gia. Họ bắt đầu lao vào cuộc chạy đua vũ trang với nhưng siêu chiến binh được cấy các “Valkyre” vào người với sức mạnh thể chất vô song. Những siêu pháp sư với những ma thuật hủy diệt hàng loạt và những người máy giết người như ngóe, không chút động lòng. Bầu trời tối tăm dưới khói đạn. Mặt đất đây rẫy những con người không bao giờ tỉnh lại (hầu hết vừa chỉ bước sang tuổi 17). Và sông thì đỏ rực máu của kẻ xấu số….. Thế giới đã đi ngược lại những gì Virtus muốn?

Tương lai nào cho nhân loại?

[align=center]”Bài ca sẽ mãi mãi không được cất lên nữa – Vì nó đã trôi theo dòng máu đổ ra một cách oan ức kia rồi” [/align]
Lần đầu viết lách nên câu cú lủng củng. Xin mọi người cứ thẳng thắn góp ý ạ :buonba:

[align=center][size=xx-large]CHAPTER I[/size][/align]
Người thiếu niên chậm rãi đứng dậy từ tư thế quỳ một chân. Không phải là cậu đang phục tùng ai đó, mà là từ khi biết mình ở đây thì cậu ta đã trong tư thế đó rồi. Nhưng ngay sau đó, cậu trai trẻ với nước da hơi ngăm, mái xéo bắt đầu dáo dác nhìn xung quanh. Tất cả cảnh vật đều chìm trong bóng tối, nguồn sáng duy nhất của cậu bây giờ là ánh sáng yếu ớt phía sau làn mây của ba mặt trăng mờ ảo. Ít ra nhờ nó, cậu cũng thây được những đám mây bụi đang bị tốc lên không từng đợt bởi cơn gió đêm lạnh cắt da. Ngước nhìn lên trên với gương mặt đẫm mồ hồi, thứ đầu tiên đập vào mắt Forte là một cái bóng với tà áo phấp phới trong gió, tay cầm một cây trượng với tâm là Mặt Trời, phía trên là Mặt Trăng, hai “tia sáng” bên trái và phải của Mặt Trời dài ra, treo trên đó hai ngôi sao lủng lẳng trên hai sợi xích mảnh. Forte lớn tiếng với cái bóng đó.
- Ngươi là ai?
Cái bóng kia im lặng, hắn đã che mất ánh trăng nên việc thấy mặt hắn là bất khả. Bất thình lình cái bóng kia nhảy đến đến chỗ Forte, “tặng” cho cậu một trượng sấm sét sáng rực. Cậu thiếu niên nhanh chóng lăn khỏi chỗ đó trước khi bị cái bóng kia quất trúng. Vừa chạy vừa tìm cách tránh những tia sét phóng ra từ vòng tròn ma thuật của tên kia, cậu tiếp tục lớn tiếng hỏi vọng lại hắn.
- Thật sự ngươi muốn gì ở ta ?
Hắn ngừng tấn công, đứng lặng lại một lúc nhưng rồi nhanh chóng hắn lai lao tới chỗ Forte như một tia chớp. Quá bất ngờ, cậu thiếu niên lãnh một cú đá của hắn vao bụng mà không hề có chụt phòng ngự nào, vì hắn chỉ là một phù thủy nên các sức mạnh thể chất của hắn khá tồi, chẳng đủ để làm cậu ngã. Nhưng ngay lập tức hắn nên cây trượng sáng rực của mình xuống đất, phát ra một tiếng nổ và đó là tất cả những gì Forte nhận thấy trước khi cậu biết mình đang văng đi và đập vào vách đá một cách đau điếng. Cái bóng kia lại tiếp tục lao tới, cây trương của hắn vẫn sáng rực những tia sét. Nhưng làn này cậu trai trẻ cũng nhanh chóng rút từ tay áo giáp ra một lưỡi gươm rực lửa. Tên kia vường hạ trượng xuống định ra đòn thì bị thanh kiếp của Forte chặn lại, không nao núng, cậu dùng sức đứng dậy, đẩy tên dứng cầu kia lên và trả lại cho hắn một cú đá mạnh gấp mười khiến hắn văng khá xa. Trước khi hắn văng ra, qua anh sáng của ngọn lửa thì cậu cũng lờ mờ thấy được mặt hắn, đó là một thiếu niên trạc tuổi cậu với mái tóc chả hai mái được đẩy lên nhờ một cái băng trán (Headband). Cậu ta đeo kính, phía dưới cặp kính đó là một đôi mắt gần như cả có chút cảm xúc nào, phản chiếu ánh lửa của thanh kiếm. Mải suy nghĩ về cặp mắt đó nên Forte đã không đề phòng, hắn chạy đến chống cây trượng làm trụ rồi bám hai tay vào đó, tặng cho cậu một cú đá khá mạnh khiến cậu ngã nhào. Forte bật ngay dậy và cho hắn nếm một cú đá gạt chân làm tới lượt hắn nằm đơ dưới đất. Đứng dậy phủi bụi trên người, cậu chống nạnh và cười đắc thắng.
- Ngươi không nói thì ta sệ bắt ngưới nói!
Cậu đưa mũi kiếm còn đang cháy sáng vào sát họng kẻ đang tìm cách đứng dậy, nhưng hắn không có vẻ gì là sợ, còn lầm rầm gì đó, có vẻ là thần chú.
- Sao, giờ là nói hay là câm luôn hả ?
Forte dí sát thanh kiếm vòa, tạo ra một vết trầy nhỏ. Nhưng tên phù thủy nở một nụ cười nham hiểm, hắn đưa nắm tay về giữa ngực Forte và………
[ PHẬP ]
Một mũi băng lớn, sắc lẻm phóng ra từ bàn tay hắn và căm xuyên qua người cậu thiếu niên. Máu bắt đầu chảy ra và nhỏ từng giọt xuống đất. Cậu gục xuống trong khi tên kia đứng đậy.
- Quá….kém cỏi.
Hắn phất áo đi trong khi Forte cố gắng chống cự với cơn đau. Mọi thứ mờ dần trước mắt cậu rồi tất cả chìm trong bóng tối.
- Gyaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaa
Cậu thiếu niên ngồi bật dậy, chung quanh cậu vẫn là khung cảnh của toa tàu quen thuộc. Cậu vẫn đang ngồi ở trên giường của mình, tiếng xe lửa xình xịch đều đều, ánh trăng ròi vào từ cửa sổ. Forte thở hổn hển, người đầm đìa mồ hôi, tay cậu vẫn ôm lấy ngực, đột nhiên.
- Ác mộng à.
Giọng nói phát ra từ một cái đầu thò xuống từ tầng giường phía trên làm cậu giật bắn người. “Cài đầu” kia lộn một vòng xuống, chạy đến góc phòng và bật đèn. Cậu ta là một thiếu niên tráng kiện với cơ bắp nổi nên thấy rõ nhờ chiếc áo không tay. Cậu ta cũng để mái xéo (hiện nay đang mốt), nhứng mái của cậu ta có phần ngọn chẻ ra thành nhiều ngọn mảnh hơn. Chúng rủ xuống che đi con mắt bên phải vốn đã bị che kín bằng một miếng băng màu đen. Cậu ta đi nhanh đến chỗ Forte, chống tay lên giường.
- Mơ thấy gì nữa à.
- Ác mộng bình thường thôi mà.
- Toát cả mồ hôi kia, bình thường mà sợ đến thế à. Tớ không biết cậu nhát thế
Cậu ta toét miệng cười rồi nắm lấy tay Forte, lúc vừa nhấc cánh tay ra khỏi ngực, một dòng chất lỏng màu đỏ chảy xuống. Cả hai đồng thanh kêu lên.
- MÁU ?
- Trong mơ tớ cũng đã bị thương.
- Đã bảo đó là không phải giấc mơ bình thường mà. Cậu bị làm sao?
Nụ cười biến mất trên khuôn mặt cậu thiếu niên vạm vỡ, thay vào đó là cái nhìn đầy lo lắng được nhìn thấy ở mắt trái.
- Cậu bị thương thế nào ?
- Ờ…Tớ bị đâm ở giữa ngực.
Ngay lập tức cậu kia vén aó Forte lên và săm soi.
- Ề, đồ biến thái! Forte hất tay bạn mình ra và kéo áo xuống.
- Xin lỗi, à, Gloire biết một người, cậu ta là một Alchemist, có thể cậu ta biết cậu đã bị gì.
- Nhưng khuya quá rồi, để mai đi.
- Không sao đâu.
Nói rồi cậu ta phóng nhanh ra ngoài hành lang tàu. Chạy rầm rầm khiến nhiều người tỉnh giấc và làu bàu….Còn Forte chỉ biết ngớ người ra rồi phì cười.
- Gloire thật là……
Cậu thiếu niên tên Gloire tiếp tục chạy đến một căn phòng giữa hành lang còn sáng đèn, mở toạc cửa và…
- XIN LỖI!
Hai cô gái trong phòng trố mắt nhìn chàng trai vừa bước vào. Một cô tóc ngắn bước tới chống nạnh ngang phè phè.
- Anh cần gì?
- Hơ, tôi nhớ phù thủy là con trai mà..hèm. A! xin lỗi nhé tôi nhầm phòng.
Nói rồi cậu phóng đi mất, vọng theo phía sau là “tiếng gầm” của cô gái kia.
- Thằng rảnh đời!!!!!!!! Lần sau nhớ gõ cửa nghe chưa @%#$@$#$@$%@!%@%#$@%@!@% .
Cậu ta nghĩ thầm “Gớm, con gái gì mà như sư tử cái ấy, ế chồng chắc luôn”. Rồi đột nhiên đứng khựng lại trước một căn phòng, tuy nó đã tắt đèn nhưng có vẻ người bên trong vẫn còn thức – cậu ta cảm thấy thế. Vừa định đưa tay lên gõ cửa kẻo gặp một con sư tử hà đông nữa thì….
- Vào đi – một giọng nói lạnh ngắc vang lên.
Gloire bước vào, không khí lạnh lẽo trong phòng làm cậu ta nổi da gà. Vừa chà bàn tay trái lên cổ tay phải, cậu vừa tiến gần tới bóng người lờ mờ dưới ánh trăng.
- Ngồi đi, cậu cần gì ở tôi.
- Không, Gloire đứng được rồi.Tôi đang gấp.
- Tùy. Cậu muốn gì?
- Ừm, à, bạn Gloire mơ thấy mình bị thương, và tỉnh dậy cậu ấy bị thương thật. Gloire muốn hỏi cậu ấy bị gì.
- Thế à? Chúng ta đi xem.
- Ơ, được.
Cậu thiếu niên vạm vỡ cùng tên phù thủy ra ngoài hành lang và nhẹ nhàng bước về phòng. Khi tên phù thủy hiện ra dưới ánh đèn phòng, cậu ta cũng trạc tuổi cậu và Forte, tóc chẻ hai mái (lỗi mốt) và được dỡ bằng một cái Headband. Cậu ta đeo kinh và dưới cặp kính là một cặp mắt dòm vào là nổi da gà. Tên phù thủy tiến lại giường Forte.
- Cho tôi xem tay cậu một lát.
Cậu ta cầm lấy tay Forte, lấy khăn lau lấy vết máu trên đó, săm soi rất kĩ. Rồi cậu ta đảo mắt quang người “bệnh nhân” của mình rồi đứng dậy.
- Lucid Dream. Yên tâm là thứ ma thuật này không giết được cậu đâu.
- Làm sao để tránh nó?
- Tùy vào sức mạnh tinh thần của cậu.
Cậu ta lẳng lặng đi ra cửa, nói vọng lại.
- Mấy tên kém cỏi dễ bị phép thuật này tấn công lắm....

To be continue !


[align=center][size=xx-large]CHAPTER II[/size][/align]
Tên Alchemist ung dung bước ra đến ngưởng cửa thì một cú đấm như trời giáng ngya mũi làm hắn ngã ngược trở vào.Khi hắn vừa mở mắt ra thì đã thấy Gloire lao vào nắm lấy cổ áo hắn và xách lên.
- Mày vừa nói ai là kém cỏi đấy hả thằng khốn ?
- Tôi chỉ nói đúng sự thật.
Hắn giằng cổ áo ra khỏi tay Gloire, sửa lại sau đó lau vết máu mũi trên mặt rồi bước đi tiếp . Nhưng câu thiếu niên vạm vỡ nắm lấy vai hắn kéo ngược lại.
- Mày nghĩ mày giỏi hơn ai?
- Buông ra.
- Xin lỗi bạn tao đi. Không mày sẽ ăn thêm mấy cú đấm còn phê hơn lúc nãy đấy.
- Trẻ con.
- Mày nói lại xem!
Gloire quăng tên phù thủy vào phòng và lao tới tính nện hắn một trận ra trò. Nhưng Forte giữ cậu lại. Tên Alchemist đúng lên phủi quần áo rồi lẳng lặng đi ra cửa.
- Tôi không chấp trẻ con đâu.
- Mày nói cái gì hả thằng khốn.
- THÔI!
- Tớ không nhịn bố láo này được, buông tớ ra! Thằng này chưa ăn đòn chưa sợ mà.
Gloire vùng vãy cố lao ra khỏi tay Forte. Đến khi tên phù thủy khuất vào bóng tối Forte mới hiu buông ra, ngồi phịc xuống đất và thở hổn hển. Cậu thiếu niên vạm vỡ cũng ngồi phịch xuống nói với vẻ trách móc.
- Sao lại cản tớ.
- Tớ không muốn lùm xùm trên này. Mà cậu cũng đánh không lại hắn đâu, nói thật.
- Chưa thử sao biết tớ đánh không lại!
- Thấy những gì hắn làm với tớ là biết, tên này có vẻ tạc tuổi nchung1 ta nhưng trình độ của hăn thì chẳng thể nào lường được. Có lẽ đã có ai đào tạo cho hắn.
- Nghĩa là….trò Lucid Dream do hắn bày ra ?
- Gần như là thế, nhưng tớ không hiểu tại sao hắn lại nhắm vào tớ.
- Chắc là khoe trình độ ấy mà….oáp….
Gloire ngáp một cái rõ dài. Cả hai nhận thấy đã đến lúc quay lại giường nên lần lượt quay về chỗ. Anh đèn từ toa tàu tắt hẳn. Con tàu vẫn xình xịch qua những cánh đồng, nhưng không phải là đồng ruộng mà là những bãi tha ma, nơi những linh hồn chiến binh không bao giờ yên nghỉ. Những “cánh đồng” của máu, xương chìm trong màn đêm tĩnh mịch, thi thoảng lại có tiếng quác quác của những con kền kền hay quạ làm những ai còn thức rợn xương sống.
….Xịch Xịch Xịch………
Ánh mặt trời chiếu vào mặt làm Forte không thể nào “nướng” thêm được nữa. Cậu bất mãn bò ra khỏi giường, nhón người lên tầng trên để gọi anh bạn cơ bắp còn đang ngủ đến chảy dãi ở tầng trên dậy. Tuy nhiên Forte có lay cỡ nào cũng chả nhích nổi cậu ta. Cậu vừa lay vừa hét vào tai mà Gloire vẫn không thèm nhúc nhích. Bất thình lình…….
BỐP!
- Hôm nay đâu có cần phải tập luyện đâu thầy. Chon con ngủ xíu nữa đi, tối qua tập mệt…ủa.
- Ai là thầy cậu?
Forte nằm song soài dưới đất, mũi còn hằn vết tay của Gloire nói vọng lên. Cậu thiếu niên cơ bắp cũng bật dậy và đúng hình khi thấy mớ hậu quả mà mình gây ra. Cậu ta bắt đầu rối lên, lao tới Forte định đỡ bạn mình dậy mà quên mất bản thân đang ở tầng 2 của giường.
RẦM!
Gloire đè cái cơ thể vạm vỡ của mình lên ngườ Forte làm anh chàng mém tắt thở. Trong khi đang lúi húi đứng dậy thì cánh cửa bật mở. Một cô gái với mái tóc đen dài cùng cặp kính, bận trên người bộ váy trắng, trên tay cầm ba khay thức ăn chồng lên nhau. Cô bước vào và thấy cái cảnh khó coi trên. Đương nhiên ngoài trố mắt ra nhìn thì cô còn làm được gì nữa. Gloire đứng ngay dậy, kéo Forte lên và cười khì trong khi cô gái kia tỏ vẻ mặt “poker” nhìn hai chàng trai rồi đi đến góc phòng ấn vào cái công tắc. Sàn giữa phòng mở ra và đẩy lên một cái bàn nhỏ. Cô tiến tới đặt chỗ thức ăn lên bàn rồi càu nhàu.
- Ấm quá giờ này mới dậy nhỉ?
- Chỉ…chỉ là tai nạn thôi …
Forte chống chế, cậu chàng trong đáng thương như một con mèo dưới ánh mắt bị nghi ngờ làm vỡ cái đĩa.Gloire lẳng lặng đi đến chỗ bàn lấy một khay thức anh rôi toét miệng cười.
- Của tớ hả?
Cô gái liếc nhìn anh chàng cơ bắp rồi gật đầu cái rụp, Gloire cầm lấy khay thức ăn ủa mình rồi biến khỏi phòng dù bộ dạng cậu ta lúc đó không được dễ coi cho lắm. Cô gí nhìn theo Gloire đến khi cậu ta khuất bóng rồi quay lại nhìn Forte với cặp mắt nheo lại vẻ bực bội.
- Sao anh còn chưa đi tắm với chuẩn bị đi, chiều nay tàu sẽ đến ga, a biết mà.
- Tại anh muốn ngủ nướng ngày cuối mà. *cười hì hì*
- Anh thật là, ngồi xuống ăn nhanh đi rồi tắm rửa sạch sẽ, chải chuốt đàng hoàng cho em.
- Em khó tính quá đi Cloudia à.
- Phải khó tính mới trị được thằng buông thả cỡ anh!
Forte cũng cười khì khì và ngồi xuống đối diện Cloudia. Cậu bắt đầu bằng ít rau trong món cơm của mình. Bạn gái cậu cũng chậm rãi nhai mẩu bánh mì kẹp của cô, cô chậm rãi lên tiếng.
- Tối qua anh bị gì phỉ không, em thấy Gloire chạy có vẻ hớt hải lắm.
- Đâu có gì đâu. Forte cúi gằm xuống tiếp tục ăn, mắt thì vẫn liếc nhìn Cloudia.
- Đừng có giấu em! Cô trừng mắt.
Forte nuốt ực miếng thịt bị chảng khi đụng phải ánh mắt đó, cậu bị nghẹ và vớ ngay lấy cốc nước trái cây trên bàn.
- Chỉ là Lucid Dream thôi.
- L…Lucid Dream! Đến lượt Cloudia bị nghẹn.
- Ừ, anh nghi là tên phù thủy ở cuối hành lang bày trò.
- Brave? Lại là thằng khốn đấy.
- Nó nổi tiếng lắm à?
- Anh không biết gì sao? Mà thôi đừng quan tâm, thằng đấy có làm gì anh không?
- Ờ, một vết thương nhỏ thôi, không đâu.
- Trời ơi, đưa em xem!
- Ê, đừng. Em là con gái mà!
Cloudia vươn tới định giở áo Forte lên thì bị ngăn lại. Cô thu về chỗ thở một cách bực dọc, nuốt hết miếng bánh mì rồi đứng lên, phủi mớ manh vụn rớt trên cái váy.
- Để em đi tính sổ với nó.
- Thôi! Ngồi yên kể chuyện của hắn cho anh đi. Chúng ta cũng đã có bằng chứng đâu.
Cloudia lườm Forte, cô miễn cưỡng ngồi xuống, nốc cốc nước trái cây và nện nó thật mạnh xuống bàn.
- Rồi, em sẽ để yên cho nó lần này.
- Ơ….ừ.
- Nó được thầy Sol đào tạo từ nhỏ, nó không quá mạnh nhưng lại nắm rất nhiêu thất thuật. Lucid Dream chỉ là một trong số hàng tá thất thuật mà hắn có. Hiện nay nó đang nổi tiếng khắp con tàu này nhờ trò ru ngủ một lượt hết đám quái vật tân công tàu tối qua chỉ bằng một chiêu đấy! Cũng chỉ là thể hiện thôi, xì!
Cô xổ một tràng không dứt rồi bê mấy khay đồ ăn đứng dậy đi một mạch ra khỏi phòng. Forte cũng đứng dậy ra ngoài khóa cửa phòng rồi đi theo hành lang tàu đến chỗ phòng tắm chung ở cuối toa. Đến trước cửa toa, cậu thấy Gloire đang chống ta lên cửa sổ rồi nhìn ra ngoài, vẻ mặt cậu ta có vẻ gì đó không được vui….rồi câu lẳng lặng lấy tay vuốt vào miếng băng đang bịt chặt con mắt phải. Bất thình lình cậu ta quay lại phía Forte rồi toét miệng cười như mọi khi.
- Xong rồi à.
- Ừ
- Đừng nói với tớ là cô ấy lại đi ăn thua với thằng đó nhé.
- Hy vọng là không. Tớ vào tắm một tí.
- Ừ. Nhanh đi tớ với cậu tập luyện một chút.
Khoảng năm phút sau Forte đi ra. Gloire bá vai bạn mình, cả hai dăt nhau qua toa cuối để tập luyện với những người bạn mới. Tất cả họ đều biết sắp tới họ sẽ phải đương đầu với thứ gì. Từng nhịp kiếm vang lên đều đặn cho đến hết buổi chiều……

[align=center] Bài ca của những người hùng lai tiếp tục, liệu thế giới đã chọn được người cho mình ?

*Xin chú ý ! Xin chú ý – đoàn tàu đưa các học viên năm thứ nhất đến Học Viện Quân Sự Cretaria xin lưu ý*
Tiếng phát thanh từ những cái loa lơ lửng khắp đoàn tàu cứ tiếp nối. Đoàn tàu bắt đầu chậm dần lại rồi dừng hẳn trước một sân khấu lớn bằng xi măng. Từ ô cửa kính tàu, hai chàng trai của chúng ta có thể thấy được một cơ số lớn các anh chị năm 2 và năm 3 đang chào đón họ bên dưới. Cánh của tàu được kéo lên phát ra một tiếng xooooẹt. Những học sinh trên tàu bước ra sân khấu, rất đông, nhiều hơn con số Forte đã tưởng tượng rất nhiều. Họ vẫy tay với những người bên dưới. Đáp xuống từ một cabin bay, hiệu phó của trường, một lão bụng phệ ì ạch bước lên bục thuyết giảng, tất cả những ánh đèn bắt đầu tập trung vào ông ta. Ông ta bắt đầu hắng giọng….
…E hèm..e hèm. Chào mừng tất cả cả các em đến với lễ khai giảng thường niên của Học Viện Quân Sự Cretaria dưới sự bảo trợ của Giáo Hội The Vertus. Các em cũng biết, một khi đã vào đây, đến với ngôi trường thân thương này tức là các em đã hi sinh lợi ích cá nhân cho công cuộc cứu rỗi nhân loại của Đấng Vertus. Sau ba năm học tập dưới tình yêu thương của mọi người, các em sẽ được vinh dự ra Chiến Trường Ba Lục Địa để cứu vớt linh hồn kẻ khác. Nếu các em sống sót, khi quay về đây các em sẽ được vinh danh như những anh hùng và sẽ được giảng dạy cho những lứa học sinh tiếp theo dưới phước lành của Đấng Vertus. Nếu muốn, các em có thể trở thành những Priknest để phục vụ cho Giáo Hội lớn mạnh, đảm bảo cho công trình của Đấng Vertus đượ suôn sẻ. Vâng, và một lần nữa xin hoan nghênh những đứa con ngoan, những tân anh hùng của Ngài nào các em năm 2 và năm 3!!!!!!
Tiếng vỗ tay rền vang từ bên dưới và những ánh đèn tia về các học sinh năm nhất khi lão hiệu trưởng lại ì ạch leo lên ca bin và bay về phòng hiệu trưởng tại đỉnh của tòa nhà đối diện, Gloire có vẻ rất phấn khích, cậu liên tục vẫy tay và cười toe toét. Các thầy cô cũng bắt đầu tiến tới và huống dẫn các học sinh về phòng của mình nơi kí túc xá su khi các anh chị năm trước cũng đã về. Đột nhiên có một tiếng nổ lớn từ phía đông, khói bốc lên. Các học sinh nhất ngoảnh lại nhìn. Chúng bắt đầu thấy một đám nhung nhúc những quái vật bắt đầu tiến tới.
- Forte, bảo vệ Cloudia kìa !
Tiếng của Gloire cảnh báo Forte, cậu nhan chóng chạy ngay tới và út thanh gươm rục lửa ra chém đứt đầu con răn đang lao tới Cloudia. Gloire lấy trong túi ra một vật nhỏ có hình một chiếc Arm Blade, khi cậu niệm thần chú, nó phóng to ra và lắp vào cái khớp có sẵn trên tay cậu. Chàng thanh niên vạm vỡ bắt đầu lao vào bọn quái vật và “dọn” từng con một bằng một nhát chém. Forte ôm chặt Cloudia và lầm bầm.
- Chuyện quái gì đang diễn ra thế này !

To Be Continue !
( Bonus thêm hình cây Arm Blade của Gloire và trượng của Brave nhé)
rod_zps89090741.png
Sword-1_zps6a11c688.jpg
[size=xx-large]CHAPTER III[/size][/align]
Không do dự, Forte rút từ trong tay áo ra thanh gươm rực lửa của mình và chém bay đầu con quái vật giống rắn lao về phía mình, nó gục xuống đất rồi rã ra thành bụi. Trong lúc Forte còn thở hổn hển vì căng thẳng, cậu nhìn lên thì một con Ahriman sừng sững trước mặt cậu, nó mở to con mắt độc nhất nhìn thẳng vào Forte. Cậu cứng đơ người và bắt đầu mất dần năng lượng. Một mũi lao màu tím bay đến cắm phập vào mắt con quái vật, nó ré lên và lồng lộn tấn công, một lưỡi năng lượng tiếp tục quật vào đánh văng nó ra xa. Cậu chống tay xuống đất và run bần bật, mồ hôi đổ như suối. Cậu chậm chậm quay lại thì thấy Cloudia đang chỉa thanh rapier của cô vào lũ quái vật phía sau. Forte cố gắng tiến tơi nhưng cậu không đủ sức và ngã xuống. Một người thanh niên cao với khuôn mặt khá non mặc bộ giáp của một Lancer, đeo trên lưng một ngọn giáo khì lạ chạm nổi một con rồng màu xanh lá đỡ lấy cậu, cậu ta nói gì đó và một cô gái tròn trịa, đeo kính và mạc bộ áo choàng trắng viền đỏ giơ cây trượng hình trái tim với đôi cánh về phía cậu và niệm thần chú, mọt luồng ánh sáng trắng lấp lánh khiến Forte cảm thấy khỏe lại như trước.
- Không sao chứ - người con trai hỏi.
Forte nhìn họ và gật đầu, cậu chạy ngay tới chỗ Cloudia đang phải giải quyết một con Midgar Zolom to đùng. Hai người kia chạy theo cậu, cô gái kéo Cloudia ra xa và chữa trị cho cô, còn Forte chém một nhát ngay bụng khiến con quái vật phải cúi thấp xuống, đủ tầm cho cậu kia nhảy lên đầu và dùng cây giáo của mình đâm thẳng vào đầu nó. Con quái thú gào lên đau đớn và hất cả bọn ra xa, đồng thợi vận ra một quả cầu lửa khổng lồ. Nhưng nó chưa kịp tấn công thì một mũi băng đâm xuyên qua họng, nó gầm lên rồi ngã xuống đất, tan ra thành bụi. Sau khi đám bụi tan, cả đam nhìn lên thì đập vào mắt họ là cái bóng với cây trượng mặt trời và mặt trăng, hắn nhảy xuống và cất giọng ngang phè.
- Không ai bị thương chứ?
- Không cần ngươi quan tâm – Cloudia chua chat.
- Này, không sao chứ ?
Cả đám quay lại nhìn, Gloire hớt hải chạy tới với vài vết thương, cô bé giữ cậu lại và trị thương cho cậu. Cậu nhìn cô rồi gật đầu cảm ơn, và lao tới chỗ Braver, xách cổ áo hắn lên.
- Mày làm gì ở đây ?
- Hắn tới giúp chúng ta đấy!
Forte gỡ tay bạn mình ra, Braver sửa lại cổ áo và không nói gì cả. Forte quay sang hai người kia.
- Cảm ơn hai bạn.
- Không có gì, à, tôi là Meson Harvey còn cô bạn này là Peiji Linaly
- Xin chào.
- Tôi là Forte Highwind, còn đây là bạn tôi, Gloire Randell.
- Đây là bạn gái cậu ấy, Cloudia Tilmitt – Gloire bá vai Cloudia và cười như mọi khi. Hai người kia cũng phá lên cười trong khi Forte và Cloudia ngượng đỏ mặt. Peiji quay sang Braver.
- Còn cậu ?
- Braver Maheur.
Đột nhiên lũ quái vật lại kéo tới, lần này là một bầy nhung nhúc những con Bite Bug bay rợp trời. Bên dưới là những con White Snake bò lúc nhúc khiến các học sinh nữ náo loạn. Một con nhảy về phía nhóm thì liền bị Gloie chặt làm đôi ngay trên không trung và nói.
- Coi bọ chúng ta chưa giải quyết xong vụ này mà lo vui vẻ rồi.
- Chủ của bọn chúng – con đầu đàn. Braver thì thầm
- Sao cơ ?
- Muốn dừng bọn chúng lại, chúng ta phải khử con đầu đàn, kẻ đang dùng ma thuật để thao túng lũ này.
- Nó ở đâu ?
Không nói lời nào, Meson phóng lên trên cao và nhìn xung quanh, đột nhiên cậu tập trung về phía cổng của khu chăn nuôi quái vật.
- Nó kìa!
- Tốt, đi nhanh lên!
Tất cả theo lệnh của Forte và chạy về hướng đó xuyên qua đám quái vật. Chúng rõ rang như đng bị ai đó điều khiển và đang cố không chế lại mình. Càng về gần đích, lũ quái vật ngày càng dày đặc và hung hãn hơn, chúng tấn công một cách điên dại vào tất cả những gì chúng thấy.
- Crash!
Gloire đập thanh kiếm cỡ lớn của cậu xuống đất, bọn quái vật lần lượt đổ xuống như rạ. Cậu vác thanh kiếm lên vai và cười một cách tự hào. Các học sinh khác trố mắt nhìn Gloire đầy vẻ thán phục, vài đứa lầm bầm ganh tị. Còn các học sinh nữ sau khi chứng khiến cảnh đó thì đột nhiên hăng hái chiến đấu hẳn lên. Chẳng còn dáo dác kiếm giáo viên như trước. Cả nhóm tiếp tục chạy về hướng cổng của khu chăn nuôi quái vật – nơi phục vụ cho tập luyện của trường. Và trước mắt họ là một con quái vật giống như quỷ với những sợi cơ màu đỏ bọc trong lớp giáp sắt đen. Sau lưng nó là một đôi cánh dơi màu đen và cái đuôi quỷ. Nó trừng mắt nhìn những kẻ đã có gan băng qua đàn quái vật nhung nhúc của nó và phá tan vỏ bọc, nó lao về phía Meson với tốc độ xé gió, nhưng cậu nhanh hơn và đã nhảy lên, tránh được những móng vuốt của nó. Nó nhanh chóng vòng lại và hất Braver lên cao, nhưng cậu kịp lấy lại thăng bằng và đáp xuống an toàn trên bờ tường đồng thời gọi tên nó.
- Valkyre Diabolos…phải ngươi không?
Nó gầm gừ rồi phóng tới, tên Alchemist buông mình rơi xuống dưới khiến con quái vật bất ngờ và mất đà, ngay lập tức Forte nhảy lên và chém một nhất rực lửa vào lưng khiến nó rơi xuống đất. Gloire vung kiếm nhưng bị nó dùng móng vuốt kẹp lại, nó dùng cái cánh quỷ của mình kéo nhẹ trên lưng cậu rồi đâm một nhát, bị bất ngờ nhưng cậu vẫn đủ binh tĩnh để táng một cú đá vào mặt làm nó bay vào tường. Nó lấy đà bay lên thì Meson đột nhiên nhảy xổ xuống từ trên không và giáng thêm một chiêu vào đầu con quỷ. Nó chưa kịp định thần thì Cloudia lại chém mấy lưỡi liềm năng lượng liên tiếp vào người nó. Nó ré lên và đập cánh tạo ra một cơn gió lốc hất những người vừa tấn công nó văng ra đất Peiji chạy tới và chữa trị cho họ trong khi Braver đứng chắn cho họ bằng một câu thần chú bảo vệ. Diabolos chầm chậm bay lên cao, mình thu mình lại và dang rộng đôi cánh, từ đó bay ra vô số dơi mặt quỷ, chúng kêu thé lên cả một góc và bắt đầu lao như những mũi tên về phía nhóm.
- Thunder! Braver gọi thần chú
Những tia sét bổ xuống lũ dơi khiên chúng rơi lộp bộp và tan chảy, nhưng không thấm tháp vào đâu. Gloire, Meson và Forte cũng bật dậy và lao vào đàn dơi. Cậu thiếu niên vạm vỡ dùng thanh kiếm của mình bẩy một khối đất, hất nó lên và chém vỡ nó thành hàng ngàn mảnh bay vào lũ dơi, chúng ré lên và bắt đầu thưa thớt dần. Hai người kia lao qua đám dơi và nện cho Diabolos khiến nó rơi xuống đất. Con Valkyre loạng choạng đứng đậy và phá lên cười. Lũ dơi thưa thới kia bắt đầu chảy ra và hòa lại làm một khối đen sì, nó phóng những cái “vòi” đâm xuyên qua người Forte, Meson và Gloire rồi lại thấm vào đôi cánh của Diabolos. Ba người kia gục xuống trong khi nó trông như chưa hề bị thương. Nó cười nham hiểm rồi ném một quả cầu đen về phía những người còn lại. Braver gồng hết mình lên rồi niệm một câu thần chú sấm sét chặn quả cầu đen kia lại, nhưng nó hút hết chỗ sấm sét và phình lên nuốt chửng cậu ta. Sauk hi quả cầu tan đi, Braver gục xuống nhưng còn kịp ném một câu thần chú độc chất khiến con con quái vật kia bắt đầu mất sức. Nó điên lên và lao về phía hai cô gái. Cloudia ôm nấy Peiji và đẩy cô về phía bọn con trai, ra hiệu cô chữa trị cho họ. Sau đó cô chém một nhất vào bụng con quái vật. Nó điên lên và liếm liên tiếp những quả cầu de. Cloudia tránh hết chúng và tặng cho nó têm một nhát giữa ngực trước khi bị nó đâm trúng và ném đi.
Diabolos nhìn quanh và bay tới chỗ Peiji đang chữa trị cho Meson, nó giơ những cái móng vuốt về phía cô bé…
Xoẹt …..Peiji mở mắt ra và thấy móng của nó rơi lộp bộp xuống đất. Trước mặt cơ là một người cao lớn với mái tóc nhọn dựng đứng. Anh ta ặc như một Ninja với cái khăn che mặt và hai thanh Katana ở hai tay. Không do dư, anh ta chém liên tiếp người Diabolos khi nó còn chưa định thần. Sa đó anhn ta rút ra mấy cái suriken phóng dính con Valkyre vô tường. Nó nhanh chóng giật ra và ném nhưng quả cầu đen về phía Peiji, người kia chanh chóng ôm lấy cô và phóng đến một nơi an toàn. Diabolos đuổi theo, dồn họ vào một góc. Nó vừa giơ cái móng vuốt ra….
Phập….!
Hai thanh Katana đâm xuyên qua người nó, nó ré lên và ôm vết thương bay mất. Lũ quai1 vật cũng bắt đầu rút lui theo nó. Bọn con trai và Cloudia bắt đầu ngồi dậy, họ nhìn người ninja, anh ta cười bằng mắt với họ và phóng đi mất.
Một cánh cửa bật mở, các giáo viên bước ra với hiệu phó dẫn đầu, ông ta vỗ tay..
- Làm tốt lắm các em!
To be Continue
(Bonus thêm hình Gloire Randell)
gloire_zps2151ef84.jpg
«13

Comments

  • leequangsonleequangson Posts: 730Registered
    Đề nghị sửa lại như sau: Sunbeam of the Beginning.
  • 2976h2976h Posts: 25Registered
    thấy hình như nó chưa được logic lắm, theo tui bạn có thể sửa lại thế này

    Có 1 cánh cửa dẫn tới được valhalla, nhưng muốn mở nó cần phải có sức mạnh từ linh hồn con người, bởi vậy nên vitrus mới chia linh hồn ra, là dùng 1 nữa để mở đường và đưa loài người tới đó.
    Đáng tiếc, 1 mảnh linh hồn là không đủ để mở hẳn cánh cửa, nhưng nỗ lực của ông dù sao cũng khiến nó hé mở được 1 chút, và những sức mạnh thần thánh từ valhalla lan được tới thế giới. Chứng kiến sức mạnh này bị lạm dụng, virtus quyết định dùng nửa linh hồn còn lại để phong ấn cánh cửa vĩnh viễn, virtus lập ra giáo hội cũng là để bảo vệ bí mật này. Tuy nhiên, 1 số phần tử đã nắm được nó nên đã gây ra các cuộc chiến tranh để thu thập linh hồn, với mục đích là mở cánh cửa valhalla
  • FuyukiFuyuki Posts: 450Registered
    Ừm, cảm ơn bạn đã góp ý nhưng ý mình không phải vậy :) Virtrus chia đôi linh hồn của mình ra để đến được cả "thiên đường" lẫn "địa ngục" từ đó ông ta sẽ hấp thụ năng lượng từ 2 nơi này. Việc ông ta giáo huấn cho con ngừoi tàn sát nhau chủ yếu để phá hoại hoàn toàn vòng luân hồi ( do quá nhiều linh hồn chết cùng lúc, "Terra Centro" không thể giải quyết hết dẫn đến việc hoá thành quái vật hoặc Valkyre ). Vòng luân hồi quá tải cũng khiến nó yếu đi. Sau khi vòng luân hồi bị hủy hoại. Virtus sẽ dùng sức mạnh đã hấp thu để tái tạo lại nó, lập nên trật tự thế giới mới :)
    Giáo hội là để đảm bảo những gì ông ta mưu tính sẽ diễn ra đúng kế hoạch :)
    Leak hàng mất rồi "face palm"
  • BaConSoiBaConSoi Posts: 564Registered
    Hay (mình dễ tính lắm)! Ơ mà vjết truyện thành mốt mất rồj
  • FuyukiFuyuki Posts: 450Registered
    Viết rồi chọn ra cái hay nhất làm signature game cho TTC =))
    Ơ mà ai cũng lây bệnh "dễ" rồi =))
  • Mew_tanMew_tan Posts: 99Registered
    *facepalm* hay thật ~

    mình cũng vừa thử viết, định up lên mà thui trùng 50% ý tưởng cmnr

    cũng là về 2 thế giới và vòng tuần hoàn sinh tử cả

    cơ mà ngẫm lại thì của bác hay hơn.. thế ếu nào mà con người lại ngu muội tới mức đó nhỉ

    góp 1 ý lun, hay cho main char tham gia Giáo hội đi, vô tình thế nào lại phát hiện ra sự thật và bị tất cả các phe phái truy sát
  • FuyukiFuyuki Posts: 450Registered
    Mainchar không chỉ có 1 đứa :)
    Bối cảnh của mình là một trường quân sự mà, mainchar cũng đang được đào tạo để đi chém giết :)
    Trong số những người bạn của Mainchar có một người là lính của Giáo Hội :)
    Nếu các bạn muốn mình sẽ viết tiếp, nói trước là đẫm máu lắm đấy :)
  • Mew_tanMew_tan Posts: 99Registered
    yup ~ =)) vít tiếp đê ~

    chắc party 4 người truyền thống nhể ~
  • FuyukiFuyuki Posts: 450Registered
    Ừm, hai ngày nữa mình thi xong sẽ có First Chapter :thoaimai:
    Đội hình thì một cuộc chiến tranh mà 4 thằng làm cỏ cả đoàn lính thì hơi epic quá :nhaynhac:
  • Mew_tanMew_tan Posts: 99Registered
    thế nó mới ảo

    cơ mà hầu hết game toàn chơi kiểu đó k

    nói chung trong này chắc chết như rạ nên vài ba hôm lại có người mới thay slot

    trùng hợp nhỉ, ngày mốt mình cg~ thi xong
  • FuyukiFuyuki Posts: 450Registered
    Trường bạn cũng cyda như trường mình à :tuki:
    Chết đúng là nư ra thật nhưng hầu hết chết trên danh sách những thằng "xuân này con không về" được gửi tơi trường mỗi tháng, các em học sinh bâu bâu vào coi, có tên NY thì khóc, không có thì cười :tuki:
    Mainchar là những học sinh đạc biệt của trường thôi, chết thì cũng chỉ vài ba đứa :) Và không có thay slot đâu :)
  • FuyukiFuyuki Posts: 450Registered
    Update chap 1. siêu ngắn nhưng ngốn hết 3 tiếng 20 phút của mình :buonba:
    Vắng quá :buonba:
  • Mew_tanMew_tan Posts: 99Registered
    ố có chap 1 rầu ~

    v là thg Alchemist đó dùng Lucid Dream lên Forte àh ~ chắc phản diện cmnr, mầy thằng phản diên. hay để tóc lỗi mối

    cơ mà s này nếu nó ra game mình thề mình sẽ là fan cuồng của Gloire

    giọng văn thì k dám chê vì mình k viết hay hơn được, điểm mạnh của bác là hành động, có điều chả hiểu s thoại nhìu v~

    btw, tem
  • FuyukiFuyuki Posts: 450Registered
    Ừ công nhận có đoạn mình miêu ta nhiều có đoạn toàn thoại :tuki:
    Gloire khá mờ nhạt ở chap này mà đã có fan rồi à, mình thành công rồi :nhaynhac:
  • Mew_tanMew_tan Posts: 99Registered
    đã ai nổi đâu mờ, Forte chưa rõ tính cách mấy, còn thằng 2 mái cũng mờ mờ ảo ảo, bọn con gái chắc nv phụ ha... có khi Gloire lại rõ ràng nhất trong tất cả ý

    chả hỉu s chơi game mê mấy thằng giống v áh, tuy k nổi nhất nhưng có gì đó thu hút mình hơn cả nv 9 ~
Sign In or Register to comment.