[Truyện] Real?

in Viết Truyện
[size=xx-large][size=x-large][size=xx-large]REAL?[/size][/size][/size]
[align=justify][size=large] [/size][/align]
[align=justify][size=large]CHAPTER 1: Hình ảnh mập mờ.[/size][/align]
[align=justify][size=large]Ethan vừa ngủ dậy. Cũng như mọi ngày, cậu ta thường ngủ nướng đến tận 10h sáng. Cậu ta từ từ bước vào phòng tắm. Bỗng đầu óc cậu ta choáng váng. Những hình ảnh mập mờ hiện ra một cách ngẫu nhiên. Một người phụ nữ, Một căn nhà gỗ, căn hầm, Hồ nước,… Khoảng tận 5p sau đầu óc cậu ta mới trở về nguyên trạng. Đây là lần đầu tiên xuất hiện điều này đối với cậu ta. Cậu ta chưa từng thấy những hình ảnh đó ngoài đời. Hình ảnh hiện ra quá nhanh đến mức cậu ta cũng chẳng nhớ rõ lắm. Cậu ta nghĩ mình đã mắc bệnh gì đó nên đã chuẩn bị đến gặp bác sĩ.[/size][/align]
[align=justify][size=large]CHAPTER 2: Phòng khám.[/size][/align]
[align=justify][size=large]Sau khi ăn sáng xong, Ethan phóng xe đến gặp Rey – một người bạn là bác sĩ và cũng khá thân với Ethan. Nhưng khác với mọi ngày. Đúng hôm nay Rey đang đi dả ngoại với gia đình tại vùng ngoại ô thành phố Port. Ethan đến trước cửa phòng khám. Bỗng một người phụ nữ ở trong mở cửa ra. Bà ta nói bà ta là phụ tá của Rey ở đây. Ethan nghĩ: “Lạ thật! Rey nó luôn thích làm việc một mình mà?”. Nghĩ rồi Ethan chào bà ta rồi lại phóng xe đi mất tiêu luôn.[/size][/align]
[align=justify][size=large]CHAPTER 3: Câu cá.[/size][/align]
[size=large]Hôm nay là chủ nhật nên Ethan muốn tranh thủ ngày này để đi câu cá. Từ nhỏ Ethan đã đi câu với bố anh ta nên trình độ của anh ta cũng rất khá. Anh chạy đến một cửa hàng chuyên về Đồ dung câu cá tại phố Fisher. Anh chọn lấy một cây cần câu màu xanh dương. Một chút mồt câu và nhiều đồ dung bảo hộ khác khi đi câu. Người chủ tiệm giới thiệu cho anh đến một cái ao gần nhất ở đây. Ethan lại phóng xe thẳng cái hồ mà chủ tiệm đã giới thiệu. Chủ tiệm bảo gần mà anh phải mất tận 30’ lái xe để đến được đấy. Trên đường đi thấy nhà dân thưa dần càng đi tiếp, màn sương càng dày đặc. Anh đã đến được cái hồ. Cái hồ rộng thênh thang. Nhưng chả thấy thuyền của ai ngoài kia cả. Ethan đi dạo quanh cái hồ. Tìm được một chiếc thuyền câu đã cũ nhưng vẫn còn sử dụng được. Ethan chèo thuyền ra giữa sông. Đặt cần câu và đợi cho cá cắn câu. 10 phút,15 phút, 30 phút trôi qua. Anh vẫn không câu được con nào. Ethan chán nản rồi lại tiếp tục thả mồi câu trong vô vọng. Ethan thiếp đi lúc nào không hay. Khi tỉnh dậy, thuyền của Ethan đã bị sóng xô vào bờ. Trước mặt anh là một căn nhà gỗ đã cũ. Ethan ngạc nhiên: “Nhìn ở đây qua bên kia sông vẫn thấy bình thường mà hồi nãy mình không thấy ngôi nhà này?”. Anh cột thuyền, bước lên sân nhà kia. Anh gõ cửa. Nhưng không ai trả lời. Có lẽ đây là một căn nhà đã bị bỏ hoang từ lâu. Dây leo đã bám đầy toà nhà. Khi Ethan nhìn lại đồng hồ thì thấy lúc đó đã 6h tối rồi. Anh vội vàng lên thuyền qua bên kia sông rồi lái xe trở về nhà. Nhưng trong đầu vẫn không khỏi suy nghĩ về những chuyện xảy ra bất thường hôm nay.[/size]
[size=large]Xin tí nhận xét để viết tiếp thưa các bác :shy: :shy: :shy:[/size]
[align=justify][size=large] [/size][/align]
[align=justify][size=large]CHAPTER 1: Hình ảnh mập mờ.[/size][/align]
[align=justify][size=large]Ethan vừa ngủ dậy. Cũng như mọi ngày, cậu ta thường ngủ nướng đến tận 10h sáng. Cậu ta từ từ bước vào phòng tắm. Bỗng đầu óc cậu ta choáng váng. Những hình ảnh mập mờ hiện ra một cách ngẫu nhiên. Một người phụ nữ, Một căn nhà gỗ, căn hầm, Hồ nước,… Khoảng tận 5p sau đầu óc cậu ta mới trở về nguyên trạng. Đây là lần đầu tiên xuất hiện điều này đối với cậu ta. Cậu ta chưa từng thấy những hình ảnh đó ngoài đời. Hình ảnh hiện ra quá nhanh đến mức cậu ta cũng chẳng nhớ rõ lắm. Cậu ta nghĩ mình đã mắc bệnh gì đó nên đã chuẩn bị đến gặp bác sĩ.[/size][/align]
[align=justify][size=large]CHAPTER 2: Phòng khám.[/size][/align]
[align=justify][size=large]Sau khi ăn sáng xong, Ethan phóng xe đến gặp Rey – một người bạn là bác sĩ và cũng khá thân với Ethan. Nhưng khác với mọi ngày. Đúng hôm nay Rey đang đi dả ngoại với gia đình tại vùng ngoại ô thành phố Port. Ethan đến trước cửa phòng khám. Bỗng một người phụ nữ ở trong mở cửa ra. Bà ta nói bà ta là phụ tá của Rey ở đây. Ethan nghĩ: “Lạ thật! Rey nó luôn thích làm việc một mình mà?”. Nghĩ rồi Ethan chào bà ta rồi lại phóng xe đi mất tiêu luôn.[/size][/align]
[align=justify][size=large]CHAPTER 3: Câu cá.[/size][/align]
[size=large]Hôm nay là chủ nhật nên Ethan muốn tranh thủ ngày này để đi câu cá. Từ nhỏ Ethan đã đi câu với bố anh ta nên trình độ của anh ta cũng rất khá. Anh chạy đến một cửa hàng chuyên về Đồ dung câu cá tại phố Fisher. Anh chọn lấy một cây cần câu màu xanh dương. Một chút mồt câu và nhiều đồ dung bảo hộ khác khi đi câu. Người chủ tiệm giới thiệu cho anh đến một cái ao gần nhất ở đây. Ethan lại phóng xe thẳng cái hồ mà chủ tiệm đã giới thiệu. Chủ tiệm bảo gần mà anh phải mất tận 30’ lái xe để đến được đấy. Trên đường đi thấy nhà dân thưa dần càng đi tiếp, màn sương càng dày đặc. Anh đã đến được cái hồ. Cái hồ rộng thênh thang. Nhưng chả thấy thuyền của ai ngoài kia cả. Ethan đi dạo quanh cái hồ. Tìm được một chiếc thuyền câu đã cũ nhưng vẫn còn sử dụng được. Ethan chèo thuyền ra giữa sông. Đặt cần câu và đợi cho cá cắn câu. 10 phút,15 phút, 30 phút trôi qua. Anh vẫn không câu được con nào. Ethan chán nản rồi lại tiếp tục thả mồi câu trong vô vọng. Ethan thiếp đi lúc nào không hay. Khi tỉnh dậy, thuyền của Ethan đã bị sóng xô vào bờ. Trước mặt anh là một căn nhà gỗ đã cũ. Ethan ngạc nhiên: “Nhìn ở đây qua bên kia sông vẫn thấy bình thường mà hồi nãy mình không thấy ngôi nhà này?”. Anh cột thuyền, bước lên sân nhà kia. Anh gõ cửa. Nhưng không ai trả lời. Có lẽ đây là một căn nhà đã bị bỏ hoang từ lâu. Dây leo đã bám đầy toà nhà. Khi Ethan nhìn lại đồng hồ thì thấy lúc đó đã 6h tối rồi. Anh vội vàng lên thuyền qua bên kia sông rồi lái xe trở về nhà. Nhưng trong đầu vẫn không khỏi suy nghĩ về những chuyện xảy ra bất thường hôm nay.[/size]
[size=large]Xin tí nhận xét để viết tiếp thưa các bác :shy: :shy: :shy:[/size]
Comments