The Earth Song: Second rhythm! Chuong II

BaConSoiBaConSoi Posts: 564Registered
[size=large]The Earth Song: Second rhythm![/size]
CHƯƠNG II: Rammus, vị thần cai quản biển nhím!?
Lời hứa của Diafol!

"...Từ giờ trở đi, cậu sẽ thay ta trở thành vị thần mạnh nhất... Điều duy nhất ta muốn cậu hứa với ta là hãy... G..." Tôi đang mơ màng cùng giọng nói của một người đàn ông, nó đang văng vẳng trong tâm trí tôi thì bỗng dưng một cái gì đó nằng nặng đè lên người làm tôi phải giật bắn mình mà mở mắt ra. Ánh nắng chiếu vào mắt tôi làm mắt tôi chói lòa và hơi nheo lại trước khi mở hẳn, nhưng rồi cái cảm giác kì lạ khi Tia ngã vào người tôi lại quay trở lại... ngay lúc này cô ấy đang ngồi trên người tôi.
"Anou... Cô làm gì vậy?" tôi hỏi với bản mặt đần chết đi được! Thực ra tôi chỉ giả vờ như thế bởi tôi có thể đoán được cô ấy đang làm gì, người tôi ướt sủng, trong mũi và tai tôi vẫn còn đọng nước, tôi chắc rằng lúc tôi rơi xuống đã rơi ngay một cái hồ hay cái gì đấy đại loại thế, và cô ấy sợ tôi bị đuối nước nên đang sơ cứu cho tôi, mặc dù vậy nhưng có lẽ ngồi trên người thì có hơi... Nhưng mà thôi, các bạn biết đấy, trên đời này có nhiều chuyện cho dù bạn biết và hiểu rõ nó, nhưng bạn nên giả vờ ngốc và giả vờ chẳng biết chẳng hiểu gì hết thì cuộc sống sẽ dễ hơn rất nhiều.
"Kyaaaaaaaaaaaaaaa....!!! Anh đừng hiểu lầm... Em chỉ đang... Sơ cứu... đúng rồi! Là Sơ cứu đấy! Chỉ là em không đủ sức để ấn nên dùng toàn thân thôi..." Cô ấy nói mà lại đỏ hết cả mặt, đồng thời cũng tránh ngay ra khỏi người tôi, đúng là một cô gái dễ thương đúng không nào? cái này người ta gọi là gì nhỉ? - " Tsundere..." - Tôi nói khẽ rồi nhếch miệng cười. Lồm cồm ngồi dậy, tôi vớ tay ngay xuống đùi xem thanh đao - Xích Nguyệt Nha - của tôi còn đó không, rồi lại nhìn vết thương, nó không còn đau nữa, nhưng lúc này bên trong nó lại có những chiếc gai mọc ra, không còn nghi ngờ gì nữa đích thị đây là ấn chú của Rammus nếu cứ để nguyên thế này gai sẽ lan dần và đâm nát tim tôi, đến lúc đó thì tôi ngỏm là cái chắc. Trong lúc đang suy nghĩ tôi bỗng sực nhớ ra là có Tia ở đây, tôi quay sang xem cô ta thế nào, ngoài việc bị ướt hết quần áo ra thì cũng chẳng có xây xát gì, xem ra cô ta cũng lo cho tôi lắm chứ... chắc là do tôi cứu cô ta chăng? Nhưng mà thôi, kiểu gì thì tôi cũng đã xác định là với cái xác "thần xấu xí" này thì có ma mà thèm theo.
- " Đi thôi " tôi nói.
- " Đi đâu cơ?..."
- " Tôi đưa cô về, rồi sau đó tôi sẽ tìm thằng khốn Rammus tính sổ..."
- " Nhưng... Em biết rồi, mà sao anh cứ Cô này Cô nọ, em là Tia anh cứ gọi em là Tia được rồi, vậy em cũng gọi anh là Dia-kun nhé..."
- " Tùy Cô... à không Tia..."
- " Vậy... tạm biệt nhé Dia-kun... có một trạm xe gần đây... nhà em nằm ở chân ngọn núi kia... khi nào xong đến thăm em nhé, em sẽ trả ơn anh..."
- " Ờ... trả ơn bằng hai viên coolair là được rồi... " - Nói rồi tôi quay người phóng đi một mạch.
Băng băng trên những ngọn gió, vượt qua hàng trăm tòa cao ốc, lướt trên đầu những ngọn sóng đại dương xanh thẳm... cuối cùng tôi cũng đến bờ biển nhím (Urchin Sea) nơi tên Rammus cai quản. Ở thế giới của thần thánh này cũng chia theo cấp bậc, lớn nhất là "Chúa tể các vị thần" (Lord) người đứng đầu các vị thần, kế đó là các Chánh Thần (Main) những kẻ có quyền lực và được cai quản một vùng đất hoặc một nguyên tố nào đó, kế đến là Ác Thần (Fallen) những vị thần được người người sợ hãi... tuy vậy ác thần vẫn được thờ cúng, và cấp thấp nhất là Thứ Thần (Sub) và cũng là cấp của tôi... Thứ thần là những vị thần có ít hơn 4 người thờ cúng, và không hề có quyền lực hay đền thờ nào cả, hay nói trắng ra có thể gọi Sub là "những vị thần dự bị". Thật đáng buồn thay, tên Rammus hèn hạ yếu đuối ấy lại là một Fallen, hắn cai trị cả một bãi biển nhím xinh đẹp, mặc dù hắn chỉ có tầm 5-10 người thờ cúng nhưng như thế cũng đủ tiểu chuẩn cho hắn thành một Fallen, lâu lâu hắn lại cho một cơn bão kèm lốc và sóng to vào bờ biển để phá hoại nếu không dâng lễ vật cho hắn định kỳ, hèn hạ như thế cũng làm được Fallen, đúng là thật bất công...
Tôi lang thang trên bãi biển, vừa đi vừa la hét chửi bới tên Rammus... Nhưng hắn chẳng bén mảng ra, do da mặt hắn quá dày hay do hắn đã rút vào cái mai của hắn mà khiếp sợ rồi không chừng... Cứ thế tôi vừa đi vừa chửi khô cả họng đến sập tối. Bỗng chốc, những thanh gươm ban sáng đâm tôi lại xuất hiện, chúng bay lượn múa may vòng vòng cứ như trêu ngươi, và rồi bất ngờ một thanh lao thẳng vào tôi từ phía sau, nhưng đâu dễ ăn như vậy... Tôi dùng tay chộp ngay thanh gướm ấy rồi bẻ cong lại móc vào một cây gì đấy giống giống cây dừa gần đấy. Mấy thanh khác cũng lần lượt lao vào... Tôi hít một hơi thật sâu, rồi gầm lên, những luồng khí như bung ra từ xung quang tôi thổi bay hết những thanh gươm ấy, cái này nếu tôi nhớ không làm là một kỹ năng của tôi có tên "Howling Roar".
- " Không hổ danh là Vị thần mạnh nhất... Thật đáng khâm phục" - Một tên trông khá là... hào nhoáng xuất hiện và nói với cái giọng mà tôi tin chắc rằng... hắn hẳn phải có vấn đề về giới tính.
- " Mày là tên nào? Sao mày lại biết ấn chú Rammus? " - Tôi hỏi hắn, hỏi vậy thôi chứ tôi thừa biết chắc hẳn hắn là một Sub, bỗng một ngày đẹp trời hắn giết được Rammus và thế chỗ của tên ấy.
- " Ta là Rammus, Tân Rammus, kẻ thống trị Bờ biển này... Rất vui được làm quen... Diafol-chan" hắn vừa nói vừa cuối đầu chào một cách lịch thiệp kiểu như những quý ông trong những buổi dạo hội vậy.
- " Tên Rammus cũ chơi gái quá nên chết sớm rồi để một tên 'xăng pha nhớt' như ngươi lên thay à? Thật ra cái vùng này có giá trị gì không vậy? Sao mà toàn mấy tên gì đâu không cai quản,,, Éo hiểu ông Lord nghĩ gì..." - Tôi nói với cái giọng mà tôi tin chắc rằng sẽ làm cho hắn điên lên, khi điên thì ai cũng sẽ mắc nhiều sai lầm và như thế tôi sẽ dễ đánh bại hắn hơn... mặc dù tôi thừa sức giết hắn bằng một nhát chém, nhưng nhứ thế thì lại quá mạo hiểm, tôi không biết hắn có bí kỹ gì, nhưng với cái bản mặt gian thương ấy thì cái bí kỹ của hắn chẳng có gì tốt lành đâu.
- " Ta thường không dễ nổi nóng, nhưng ngươi đã muốn chọc ta thì..." - Tên Rammus ấy vừa nói vừa tập trung sức mạnh, làm gió nổi lên thổi bay tóc hắn, toàn thân hắn sáng lên một màu vàng chóe, lúc này tôi mới thấy rõ hắn, hắn ta để tóc dài búi phía sau như người Trung Hoa, mặt mày trắng bêch do dùng phấn, hắn ăn vận một bộ đồ tây trắng kiểu như Nam tước, đi cùng với vẻ lịch thiệp ấy là cái xác gầy còm đến nỗi mặt hắn hóp lại, tay chân trơ xương ra. Tôi đổi sang thế thủ, hơi nghiên người sang một bên, đặt thanh đao ngang vai, mắt tập trung nhìn mọi động tác của hắn dù là nhỏ nhất, một tay tôi nhét vào túi quân và niệm chú ngầm...
- " Hãy đỡ tuyệt kỹ của ta, Diamond Storm..." - Nói rồi hắn tích tụ xung quanh hàng ngàn viên kim cương đủ kích cỡ, đầu nhon hoắc lại sáng bóng, sau đó phóng về phái tôi. Nhưng tôi đã đoán trước được, tôi kích hoạt ngay ấn chú trong túi, "Flash" đó là một loại ấn chú tạo ra một quả cầu phát sáng nagy trước mắt đối thủ, nó dạng như làm mù đối thủ trong một khoảng thời gian ngắn. Những viên kim cương bay loạn xạ do người niệm chú bị bất ngờ, hiệu ứng của ẩn chú "Flash" của tôi như được tăng thêm sức mạnh khi những viên kim cương xung quanh cũng thi nhau phản xạ ánh sáng. Nhân lúc hắn còn đang nheo mắt vì chói, tôi lướt nhẹ và nhẹ nhàng cắt "thủ cấp" hắn xuống, sau đó dùng con dao "StaticS" cắm vào đầu hắn... Đây là cách duy nhất đển giết một vị thần, hẳn vị thần nào cũng dự trữ cho mình một con dao thế này trong người...
Hắn ta đã chết... Tôi nhếch miệng cười khinh bỉ, hắn ta thua quá dễ dàng vì hắn đã mắc pahir ba sai lầm nghiêm trọng, Thứ nhất là dồn sức quá lâu khiến đối thủ có quá nhiều thời gian chuẩn bị, thứ 2 hắn ta bị điên hay sao mà dám đọc tên bí ký của mình cho đối thủ nghe trước khi phóng bí kỹ? điều đó chẳng khác nào mách cho đối phương biết cách mà né, và thứ 3 thì tôi không chắc lắm... đó là hắn có vẻ lơ là cảnh giác với tôi... điều này là một sai lầm chết người trên chiến trường. Trong thế giới của những vị thần, bạn chỉ cần sơ ý một vài phút thôi là cũng đủ để chết... khi nào các bạn trở thành thần như tôi các bạn sẽ hiểu.
Tôi cuối người xuống xác tên Rammus, lấy một ít máu quét lên ấn chú để giải, rồi lại lấy thanh XNN (Xích Nguyệt Nha) đâm vào xác hắn, lưỡi của XNN bắt đầu chuyển sang màu đỏ tươi và phát sáng... nó hút toàn bộ số máu của tên Rammus. Tôi không nhớ ai đã kêu mình làm việc này, tôi cũng không nhớ mình làm để làm gì nhưng đâu đó trong tôi luôn nhắc nhở tôi mỗi khi tôi giết một vị thần. Có lẽ đây là một phong tục của Thần Diafol tiền nhiệm? hay đó là một cái gì đó khác? tôi cũng không biết, điều duy nhất tôi biết là tôi có một nhiệm vụ là... GIẾT HẾT CÁC VỊ THẦN, và đặt biệt là phải phanh thây tên CHÚA TỂ CÁC VỊ THẦN....
Sau trận chiến, tôi thèm ăn một cái gì đó như để ăn mừng, tôi liền nhớ ngay đến Tia, cô bé nói sẽ trả ơn cho tôi... có lẽ tôi sẽ bảo cô bé đãi tôi một bữa ăn thật ngon. Ngay từ lúc mới gặp tôi đã nhận ra cô bé là con của một gia đình rất giàu có, từ cách ăn mặc, cử chỉ đều là của một tiểu thư đài các, một bữa ăn để đền ơn thì chắc không nhiều. Thần thì không cần ăn, nhưng tôi lại muốn ăn, ăn mùng chiến thắng tôi và đâu đó trong tôi cũng muốn gặp lại cô bé...
>>>To be continued...

Comments

Sign In or Register to comment.