bình luận về doremon

lightandshadowlightandshadow Posts: 45Registered
1. Bộ truyện tranh kích thích trí tưởng tượng phong phú nhưng trong sáng cho trẻ em.

Tôi đọc những tập truyện dài như Bí mật hành tinh tím, Nô bi ta đến xứ Ba tư, lâu đài dưới đáy biển v.v.. từ hồi còn rất bé, rất bé. Ngày ấy, không có một thứ sách giáo khoa, không có một chương trình ti vi nào, và cũng không có một người lớn nào cho tôi biết tí gì về thế giới cổ đại với những con khủng long khổng lồ, những điều thú vị dưới đáy biển, những hành tinh xa xôi trong vũ trụ, những máy móc kỳ lạ mà tôi tin rằng các nhà kỹ nghệ sáng tạo nhất cũng không nghĩ ra được. Thậm chí, cái ô tô, xe máy đối với tôi hồi đó còn khó gặp, khó hình dung huống chi là tàu bay, tàu vũ trụ v.v.. Nhưng tất cả những cái đó tôi đã bắt gặp trong bộ truyện tranh này. Chúng sinh động đến mức dường như tôi hình dung ra ngay. Cảm giác của tôi cũng hốt hoảng như mình đang đứng trước bầy sư tử thật, khi đọc đoạn chú chó Khin-thắt và đám bạn Nobita phải vượt qua cánh đồng đầy sư tử. Hay là cảm giác lâng lâng trước một cánh đồng xanh bát ngát, trong câu truyện về chú khủng long Pisu v.v..

Những cánh rừng nguyên sinh Châu Phi, những con cá có cái đèn phát sáng trước mũi kỳ lạ dưới đáy biển đen ngòm, những con tàu chiến hoành tráng, chú mèo hoang trên mái nhà, đến cả những đền thờ, lâu đài của Hi Lạp, La Mã v.v.. cũng được mang đến hết thảy. Những máy móc lý thú, những khả năng kỳ diệu v.v.. Tôi chỉ việc đọc và thả hồn trong những điều mới mẻ thú vị mà mình chưa biết, rồi gấp sách lại, thả hồn tưởng tượng sau khi đọc xong. Có thể nói, ngày ấy những kiến thức mà sách giáo khoa mang lại cho tôi, còn xa mới bằng được những kiến thức tôi nhận được từ bộ truyện thiếu nhi này. Ngày nay đã sắp làm cha, tôi vẫn chưa hết ngạc nhiên về sự tưởng tượng phong phú của tác giả Fujiko, cảm hứng của ông đã truyền sang tôi rất nhiều, tôi đã là một đứa trẻ có một thế giới nội tâm phong phú với đầy những cuộc phiêu lưu, những khả năng kỳ lạ, những vùng đất bí hiểm.

Tôi có đọc những bộ truyện tranh Nhật Bản gần đây, chúng làm tôi thất vọng rất nhiều. Vì chỉ thấy những người mặc comple tẻ nhạt, hoặc những cô gái mặc bikini mà mặt mũi cô nào cũng giống nhau y chang: Hai mắt to như hai nắm đấm, mũi nhỏ như một cái chấm và miệng mảnh bằng một sợi tóc. Không thấy một thế giới sinh động, đủ mọi phong cảnh, đủ các loài chim thú, cây cỏ lẫn các nhân vật cổ tích trong truyện Đô rê mon. Không còn bộ truyện tranh nào khiến tôi hình dung đến những thủy thủ Sinbat, cô tiên trong ống tre, con ngựa gỗ biết bay, ông thần đèn, con sư tử biết nói v.v.. nữa. Thế giới trong những bộ truyện hiện nay thật nghèo nàn. Chưa kể đến những giá trị tiêu cực khác như giết người, luyến ái loạn xà ngầu!
2. Những giá trị giáo dục nhân cách, đạo đức

Tôi rất thích tính cách riêng của các nhân vật của chúng ta: Chú bé Nô bi ta lười biếng, hậu đậu và hay khóc nhè, Xê kô hay khoe khoang và thích bắt nạt Nô bi ta, Chaien thích thể hiện sức mạnh và giọng ca kinh hoàng, Xuka tốt bụng, Đô rê mon nhiều khi ngốc nghếch v.v.. Những nhân vật ấy không có gì xa lạ cả, bởi ta có thể bắt gặp họ ngay quanh mình, ngay trong lớp học của mình. Mỗi câu truyện giữa họ đều có chứa một bài học đạo đức gần gũi với cuộc sống của mình.

Không cần nói nhiều đến những thứ cao siêu như lòng nhân ái, dũng cảm, khoan dung v.v.. mà người lớn còn chẳng làm nổi, bài học đạo đức đến từ những câu chuyện rất nhỏ. Truyện Đô rê mon dạy lũ trẻ phải đi ngủ sớm, đi học đúng giờ. Ta bắt gặp suốt cảnh cậu bé Nô bi ta ngủ dậy muộn, rồi cuống cuồng chạy đến trường, vẫn không kịp và bị thầy phạt đứng ngoài cửa. Đối với tuổi tôi, đi làm thường xuyên trễ, thấy điều đó chẳng có ý nghĩa gì, nhưng trong bụng thì vẫn luôn muốn dạy con mình (sau này) đi học đúng giờ, sáng ngủ dậy sớm, tối không nên thức khuya xem TV. Tưởng rằng mình càng lớn càng trưởng thành, ai ngờ có lúc đọc lại Đô rê mon, tôi mới giật mình rằng mình càng lớn càng buông thả, vô kỷ luật, liệu đó có phải là trưởng thành?

Hay là bài học về sự nói dối. Chắc chẳng ai muốn miệng mình thành mỏ nhọn hoắt. Chỉ cần vậy thôi, không cần phải một bài luận tràng giang đại hải về tác hại của việc nói dối mà trẻ em nghe chẳng hiểu gì.

Những bài học khác về đạo đức đều được nói đến một cách rất tự nhiên: chăm sóc một cái cây bồ công anh, một con mèo con bị bỏ rơi. Lòng nhân ái qua đó mà ngấm vào đầu óc trẻ thơ một cách tốt hơn nhiều lần những bài giảng chán ngắt trên lớp trong giờ Đạo đức.


Nếu tôi có quyền, tôi muốn thay giờ học môn Đạo Đức trong cấp tiểu học bằng giờ đọc truyện Đô rê mon.
3.những bài học thâm thúy cả đời người mới hiểu

Không chỉ là một bộ truyện tranh thuần túy cho thiếu nhi giải trí. Tôi còn tìm được trong đó nhiều bài học rất thâm thúy, mà đến tuổi này mới ngẫm ra, khi mà đã có sự trải nghiệm cuộc đời.

Những phép lạ, những bảo bối thần kỳ có giúp ích gì cho cuộc sống của mình không?

Không ai được sự trợ giúp của phép lạ, của bảo bối nhiều như Nô bi ta. Nhưng điều đó có khiến cậu bé trở thành người mạnh mẽ, chăm chỉ, thông minh như cậu mong ước hay không? Hay nó chỉ có thể thỏa mãn những mong muốn nhất thời như có tiền mua 1 cuốn truyện tranh, đánh thắng được Chaien một lần cho bõ tức vì bị bắt nạt suốt, hay là để lên mặt với cô bé Xuka. Rồi "mèo vẫn hoàn mèo", bảo bối không thể giúp cậu vĩnh viễn. Không có gì bằng tự đi trên đôi chân của mình.

Con người có phải là kẻ thống trị hay không?

Con người chúng ta thường kiêu ngạo, tự cho mình cái vai trò là kẻ thống trị, kẻ "cải tạo tự nhiên", một cái cớ để thỏa mãn lòng tham lam, vơ vét khai thác cùng kiệt thiên nhiên. Điều đó không mang lại cái gì khác là sự hủy hoại chính con người. Câu truyện về cái cây Ki bô, đó là sự phản kháng với những kẻ tự cho mình là thống trị. Những khu rừng xanh, chim thú đông vui, ấy đích thực là một thiên đường. Con người tự phá đi cái thiên đường có thật ấy để hy vọng có một thiên đường ảo tưởng nào khác trong những thành phố đầy khói bụi, những dòng sông chết. Đó không bao giờ là thiên đường!

Sự nổi tiếng và hệ quả.

Chúng ta ai cũng muốn mình nổi tiếng, hay ít hơn là muốn được người khác biết tới. Ngày nay chúng ta gặp những scandal sex của các cô ca sĩ, người mẫu nhan nhản trên mặt báo hàng ngày, mục đích của họ không gì khác là sự nổi tiếng.

Họ cũng cỡ tuổi tôi, nghĩa là hồi bé cũng có thể đã đọc truyện Đô rê mon như tôi. Không biết họ có nhớ những câu chuyện về các cô ca sĩ bị theo dõi đời tư đến mệt nhoài, những diễn viên nổi tiếng phải tham gia những chương trình thâu đêm suốt sáng, bị những đoàn người đuổi theo, xô đẩy để xin chữ ký v.v.. họ đều rất mệt mỏi và muốn được một khoảng khắc bình yên. Nổi tiếng bằng tài năng của chính mình mà cũng còn gặp nhiều mệt mỏi, khổ sở như vậy. Nổi tiếng bằng những thủ đoạn vô liêm sỉ thì liệu tai họa sẽ còn như thế nào?

Còn rất nhiều những bài học khác từ truyện Đô rê mon, tôi vẫn đang ngẫm, đang cảm nhận..Nói thế này cho nhanh: Doremon là truyện dành cho mọi lứa tuổi.

Chỏ trẻ nhỏ: cả 1 thế giới tưởng tượng đầy ắp những phép màu diệu kỳ hòa quyện với 1 thế giới thực tại: cái phòng, khu phố gần gũi trải rộng ra đến những thiên hà xa xôi. Trẻ em nào ko thích khám phá thế giới ấy?

Cho thanh thiếu niên: 1 phần vẫn bị thu hút bởi sự hiếu kỳ của trẻ nhỏ ấy, 1 phần khác, các em, các chị lại các anh cảm thấy thích thú tìm hiểu những nhân vật: tính cách, hành động, quan hệ... Các thành viên ở đây đều là thanh niên, chắc đều tìm thấy niềm vui trong những tình huống hài hước như chú ốc sên Nobita bỗng trở thành siêu nhân ở hành tinh Tím, hay những mẩu truyện cảm động về "mối tình đầu" của Nobita với cô bé tóc đỏ hàng xóm.

Người trưởng thành: tác giả của truyện là những người trưởng thành và từng trải nên ko có gì lạ khi trong bộ truyện thiếu nhi này lại thấy những vấn đề của các cụ khốt: như những suy tư của bậc phụ huynh lo lắng về con cái, những vấn đề về hạnh phúc gia đình, những suy ngẫm của người lớn tuổi đối lại những quan niệm của người trẻ....

Doremon là bộ truyện mà mọi lứa tuổi đều nên đọc. Riêng trẻ em, khuyến khích. Cách đây ko lâu, khi nghe tin HTV3 chiếu Doremon, tôi đã gọi điện về "chất vấn" bà chị họ có cho các cháu tôi xem Doremon ko. Dĩ nhiên mình lo chuyện thừa.ở ý có 1 bài hát về doremon
vài hạt sạn
Như các bạn đã biết nobita , xuka , xêko , chaien đều là học sinh lớp 3 . Thế nhưng ở 1 số tập truyện khi mà xêko và chaien nhìn thấy xuka khỏa thân ( nếu các bạn đọc hết thì sẽ thấy ) thì tỏ vẻ rất là thích thú .
Tác giả nói về trẻ em lớp 3 như vậy là hơi quá .

Xêko và chaien bộc lộ một vài tính xấu như là bắt nạt bạn bè , mách lẻo , quả thật ở tuổi này trẻ em có những hđ như vậy nhưng có thể giảm bớt mức độ đi đc mà.
Nobita thì luôn khóc và cầu cứu doremon


Nhưng nhìn tổng thể thì đây vẫn là bộ truyện hay và rất đc yêu thích.

Comments

  • YuuYuu Posts: 1,160Registered
    Đa số ai cũng thích Doremon~
    Mọi lứa tuỗi luôn~~~~~~~~~~~
  • lightandshadowlightandshadow Posts: 45Registered
    còn ở đây nữa
    link gốc ở đây http://www.facebook.com/note.php?note_id=432913139690

    Chúng ta đều biết rõ rằng nghệ thuật manga/anime của Nhật Bản có sức cuốn hút mạnh mẽ như thế nào đối với độc giả, khán giả trên toàn thế giới. Ngày nay, chúng ta có thể thấy được ảnh hưởng của các thiết kế manga/anime khắp nơi: từ thập kỉ trước, người ta đã cho rằng phim The Lion King của Disney có cái gì đó gợi nhớ lại bậc thầy Osamu Tezuka. Gần đây hơn nữa là cuộc tranh luận ảnh hưởng của Hayao Miyazaki lên các phim của Pixar. Rồi thì ban nhạc ảo nổi tiếng Gorillaz sử dụng hình vẽ manga để tạo hình cho các nhân vật của mình. Còn bạn, liệu bạn có chắc rằng mình chưa từng đọc một manga nào?



    Nhưng tôi cho rằng, có lẽ không có sản phẩm manga nào có sức cuốn hút với mọi lứa tuổi, có thể tạo ra một niềm vui thích lớn lao cho mọi người, có một cái gì đó rất ấm áp, rất thân thiện như là Doraemon. Tuy là một chú mèo máy (robot-cat), nhưng Doraemon chẳng khác gì những Winnie the Pooh, Snoopy hay Road Runner - những nhân vật hoạt hình vô cùng quen thuộc ở Mĩ - Doraemon cũng có cá tính riêng, có tiểu sử riêng . Doraemon cao 129.3 cm, nặng 129.3 cân. Doraemon rất sợ chuột, có thể chạy với vận tốc 129.3 km/h khi gặp chuột, và nhảy cao 129.3 cm khi bị dọa dẫm. Doraemon có ngày sinh nhật riêng (mùng 3 tháng 9 năm 2112), có một món ăn yêu thích (bánh rán, hay là dorayaki như tôi vừa tình cờ biết được), có một cô em gái là Dora/remi. Doraemon sống trong một thế giới không khác của chúng ta là mấy với cậu bạn Nobita nhút nhát, có nhiều tính xấu. Doraemon cũng y như những người bạn thân của bạn: cậu cùng với Nobita đi chơi bóng, cùng Nobita chịu đựng giọng hát của Chaien, hay ở ngay bên cạnh khi Nobita "đánh vật" với đống bài tập của mình. Doraemon hay ngủ trong hộc tủ quần áo và luôn luôn có mặt để giúp đỡ Nobita. Doraemon cũng có một cô bạn gái: cô mèo hàng xóm Mimi - dù cô bạn này không hay xuất hiện trong cốt truyện. Cũng giống như Yogi Bear, Doraemon luôn sẵn sàng đương đầu với mọi thử thách, luôn luôn tìm ra những cách tốt để giải quyết vô vàn những vấn đề của Nobita - và sau đó rất có thể làm mọi thứ rối tung lên vì những thứ bảo bối của mình. Doraemon có trực thăng tre, nhưng hình như chúng ta chỉ thấy đôi bạn bay lượn trên bầu trời ngoại ô Tokyo - nơi Nobita và gia đình sinh sống chứ không mấy khi dùng nó để thực hiện những chuyến phiêu lưu. Còn cánh cửa thần kì thì nhiều khi đưa đôi bạn đến nhầm chỗ, và còn liên tục hỏng hóc. Mỗi khi khẩn cấp, Doraemon vẫn luống cuống rút nhầm bảo bối; và Doraemon không có tai vì rằng trong lúc ngủ, có một con chuột đã gặm mất đôi tai máy của cậu (chi tiết này gợi cho tôi một suy nghĩ, phải chăng ở thế kỉ 22 giữa đám bạn mèo máy, Doraemon cũng giống như Nobita?). Doraemon có những ưu điểm, nhược điểm của riêng mình, và dần dần, chúng ta quen với sự không hoàn hảo đáng yêu của chú mèo máy. Doraemon cũng giống như một con người. Trong khi các thần tượng âm nhạc của Nhật Bản được sản xuất một cách ồ ạt và ngày càng giống nhau như những con robot, chú mèo máy đến từ đất nước mặt trời mọc lại rất "người." Nếu bạn so sánh Doraemon với một nhân vật -mèo khác, Hello Kitty, bạn sẽ thấy được rất rõ ràng sự khác biệt làm nên cá tính của Doraemon. Hello Kitty hình như chỉ tồn tại trong các hình vẽ, chẳng mấy khi cử động và cũng ít khi cười. Doraemon sống trong một thế giới thực rất gần gũi với chúng ta. Doraemon rất hay cười, và trong một tập truyện, chúng ta thấy Doraemon lo lắng, giận dữ, cười nắc nẻ, thèm ăn bánh rán đến mức nước dãi chảy tùm lum...



    Không giống như những câu chuyện khác cảnh báo chúng ta về một tương lai tối tăm u ám của con người trong thời kì công nghệ cao, những câu chuyện đã quen thuộc như cốt truyện vở kịch RUR của Karel Capek, môtíp của những bộ phim như Metropolis hay Total Recall, hay những con quái vật đột biến đến từ Nhật Bản như Gozilla hay Gamera, Doraemon có lẽ gần gũi hơn với Astro Boy, khi mà cả hai cho chúng ta một cái nhìn tươi sáng hơn, yên ổn hơn, lạc quan hơn về tương lai. Và Doraemon, nổi lên khác biệt với Winnie the Pooh - một nhân vật làm bạn với thiếu nhi một cách đơn thuần, hay với chuột Mickey - một thứ biểu tượng. Doraemon có thể làm được những gì mà chúng ta hàng ngày vẫn mơ ước. Doraemon thể hiện sự kết hợp tuyệt vời giữa niềm tin ngây thơ của con trẻ với sức mạnh của trí tưởng tượng, và nói đến Doraemon, bạn cảm thấy ngay một niềm tin ấm áp đầy lạc quan, rằng trên đời này, chẳng có thứ gì là không thể.
  • sanggameboysanggameboy Posts: 1,943Registered
    Tóm lại đọc cho hay thôi chứ quan tâm đến mấy cái này làm gì :thoaimai:
  • CryingWOLFCryingWOLF Posts: 1,766Registered
    Ồ Las post sao? Giờ mới thấy mặt
  • KangKang Posts: 453Registered
    trài, thật sự em ko đủ kiên nhẫn để đọc hết nhưg em cũng thíc Đô
  • MünchhausenMünchhausen Posts: 109Registered
Sign In or Register to comment.